Ngọc 2K

Mùa hè đã nóng gặp chị họ thế này lại càng nóng hơn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Còn đờ mẹ vốn dĩ nghĩa của nó đã đa số chẳng sạch sẽ gì. Rốt cuộc, tôi nhận thấy khi đến một chừng mực nào đó, mối bận tâm không còn thiên về viết cho ai, về cái gì mà là viết có hay không. Tôi, thằng em, ông cậu thường cười với nhau vì chuyện chạy đi chạy lại điện thoại inh ỏi.

    Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi. Tôi đã đến đó và đã trở về. Tôi chỉ ủng hộ dân chủ và những anh có vẻ hợp với chiêu bài dân chủ của tôi.

    Và càng dễ hoà vào cái từng làm họ thấy khinh bỉ và bất lực. Cả những trận bóng ném thằng em thi đấu nữa. Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.

    Và những cái xác cháy khét lẹt. Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm. Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi.

    Điều này có thể không? Có thể lắm chứ khi kẻ đó có một đầu óc siêu việt và chớp được những cơ hội mà thời cuộc ban tặng. Lần bắt bài đầu họ tha vì cũng đúng về thế hệ của ta nhưng không phải ta. Coi như thử đem lại một tiếng nói về vài diễn biến nội tâm của một (hoặc những) người làm việc sáng tạo.

    Trên các máy chạy bộ, 3 ông Tây đang chạy rầm rập. Cũng là để thăm dò phản ứng. Nhằm sớm tạo ra những con người ưu tú hơn.

    bonus: người bình thường làm thiên tài khó thế nào thì thiên tài làm người bình thường cũng khó không ít hơn thế. Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Tiền rồi sẽ có rồi sẽ mất nhưng ngại tiền khi chưa kiếm ra.

    Việc quan tâm trước nhất là thoát ra khỏi tình trạng này nên đầu óc rối tung. Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ. Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.

    Bạn có thể côn đồ hơn bất cứ thằng côn đồ nào. Bây giờ thì buôn bán nhiều, lo nhiều hơn, xã hội thực dụng hơn nên hơi khác. Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó.

    Ông chỉ việc viết xong câu chuyện và nghỉ hưu, hưởng lạc. Làm thế gian thoải mái rồi lại ngột ngạt, tù túng, buồn nôn, bực bội. Mẹ: Cháu ở dưới này có ngoan không bác? Bác gái: Cháu ở đây đỡ đần tôi nhiều lắm mợ ạ, bán hàng, dọn hàng (thật ra, ở đây, tôi như một thằng nhóc, chả phải đụng tay vào việc gì to tát, thỉnh thoảng thì lấy cái tăm hộ bác, dắt xe vào hộ chị, đèo bác đi lấy hàng một tí, trông hàng hộ bác một tẹo…).

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap