Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch. Sinh viên nộp đơn cho giáo viên, có gì là nhục. Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó.
Hy sinh vị nghệ thuật ư? Tự tìm câu trả lời nhé. Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn. Và sốc trước một chuỗi ngày dối trá của đứa cháu? Bạn từng nghĩ đến chuyện này.
Nó chỉ là cái truyền sức sống vào mục đích (nếu có), làm chúng trở nên đẹp đẽ và rung cảm. Vẫn đang chỉ là kinh doanh chộp giật. Riêng nó vẫn chịu định luật về trọng lực của địa cầu.
Rồi đột nhiên máu ở ngực chảy rong róc. Cuộc mua bán giữa chúng ta cần được giữ bí mật. Đó là một niềm an ủi.
Và khi bác xuống đề nghị tôi về giúp bác vì chị cả sắp lấy chồng, lại cũng để đưa tôi vào khuôn khổ, bố mẹ không phản đối gì. Nghe có vẻ xuôi xuôi đấy, nhưng lại tòi ra lí do nữa đây: Bác đi chơi thì ai sẽ theo dõi việc họp tập và chăm sóc bạn? Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để.
Triết lí hiện sinh đến sau những đau khổ, những cuộc chiến, những chia cắt… Những thứ rứt con người khỏi mọi cội rễ, mọi đức tin, mọi điểm tựa khiến con người bơ vơ không nguồn cội. Và càng ngày càng thấy bớt dằn vặt nếu ra đi vì bạn đã nỗ lực chịu đựng trong một khoảng nào đó và ra đi là để sống cho nó có ý nghĩa hơn. Còn những ngày tiếp theo là tùy thuộc vào ông.
Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi. Hôm qua tao nóng quá. Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài.
Đã có kinh nghiệm, bạn nhắm mắt lại, nằm im, tích tụ lực để vùng dậy. Dùng cứt thì không hay lắm. Khi có một động lực, một sức đẩy lớn thì họ sẽ trở nên nhân ái và hùng mạnh.
Bạn cũng đã khá quen với sự ngộ độc âm thanh. Vì tí nữa, bác tôi cũng đến xin xe cho tôi về mà thôi. Có người nhìn bà già, nhăn mặt, bĩu môi.
Thêm nữa, mất thơ hay không phải là điều quá đau khổ, quá xót ruột nhưng cũng không dễ sớm tìm lại sự bình thản như mất tiền. Nhưng những cái đó đâu có níu kéo được lâu những tâm hồn trẻ luôn muốn nổi loạn. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.