Tuy nhiên, vua Nabopolassar đã mất trước khi nhìn thấy công trình hoàn tất. Tuy nhiên, thường trong các cuộc thương lượng, tôi vẫn luôn cảm thấy khó khăn khi tự thuyết phục mình tin theo những phán đoán đó. Những đồng tiền vàng va vào nhau tạo nên âm thanh lẻng xẻng và cái túi da nặng trĩu đang đong đưa qua lại ở thắt lưng khiến anh vô cùng thích thú.
Kể từ đó, con được công một thành viên của nhóm người luôn thực hiện những cuộc kinh doanh mạo hiểm một cách thận trọng ấy. Vừa mỉm cười khoát tay chào những thực khách khác ở trong quán, Dabasir vừa nói với Tarkad: - Người buôn trứng đáp.
– Tôi nghĩ mình cũng nên rủ những bạn bè thân thiết trong thời thơ ấu của chúng ta cùng đi. Nhưng chưa bao giờ thần thánh cho tôi thỏa nguyện cả. Trải qua thời gian dài và phát triển, quy luật này đã được trải nghiệm và đúc rút thành những bí quyết không chỉ đảm bảo cho bạn một túi tiền đầy, mà còn giúp cho bạn có một cuộc sống cân bằng để có thể phát triển mỹ mãn hơn những tiềm năng của bản thân trong các lĩnh vực khác của cuộc sống.
- Tâu bệ hạ! Chắc bệ hạ cũng biết, Arkad chính là người được cho là giàu có nhất tại Babylon. Có lẽ ông ta sẽ sẵn lòng chỉ dẫn điều ấy để cái đầu đang mụ mẫm, chậm chạp của tôi sáng ra! Ông Algamish nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ và điềm tĩnh, sau đó ông hạ thấp giọng và nhấn mạnh từng tiếng một:
Và rồi cha của ông sau đó không còn cách nào kiếm đủ tiền để chuộc lại ông. Mấy năm trước đây, trang trại của họ bị châu chấu phá hoại làm mất sạch mùa màng. Bạn thấy đó, chúng ta không thể để kẻ trộm vào khuân những bồ lúa của mình, cũng không ai muốn để đối thủ phỗng tay trên những khách hàng tiềm năng có thể đem lại nguồn lợi cho mình.
Cả bọn thống nhất đem chiến lợi phẩm này đến Ginir để bán và lấy tiền chi tiêu hoang phí. Phía sau lưng Đền học, những chiếc lều vải bạc màu đã được neo chắc chắn vào những cái cọc, đề phòng những cơn giông và gió sa mạc. Như vậy trong vòng năm mươi năm, so với số tiền vốn bỏ ra, số tiền thu về đã lớn gấp gần mười bảy lần.
Suy đi tính lại, con chỉ còn cách bán đổ bán tháo phần còn lại cho một người Do Thái để kiếm được đồng nào hay đồng ấy. Nhưng nếu họ không trả tiền, thì tôi sẽ giữ mãi vật ấy như một bằng chứng tố giác người đó đã phản bội sự tín nhiệm của tôi. Bởi vì, công việc là người bạn tốt nhất mà tôi từng biết.
Tôi thực sự rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. - Trong hai tháng, tôi đã sáu lần đến gặp ông chủ để đòi tăng lương, nhưng không đem lại kết quả gì cả. Ông và Megiddo trò chuyện rất lâu rồi chia tay.
Từ đó, mỗi lần nhận tiền công, tôi đều chừa lại một phần mười và cất riêng vào một nơi. Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. Nhưng cuối cùng tôi cũng nhận ra được sự thật, đó là do thói quen trì hoãn, chậm chạp, không bắt kịp yêu cầu của thực tế phải ra quyết định nhanh chóng để hành động giành lấy thành công.
Đến đây, sự do dự trong ông khi nhận lấy trách nhiệm rèn luyện Hadan Gula bỗng biến mất. Chiếc nhẫn này của một người chủ trang trại, tôi thường mua các tấm thảm do bà vợ ông ấy dệt. Đồng thời, tôi cũng muốn giúp đỡ những chàng trai này, miễn họ có ý chí, quyết tâm làm việc, cũng giống như tôi lúc còn trẻ đã phát triển sự nghiệp bằng cách đi vay tiền như thế.