Ngọc 2K

Chào buổi sáng với em my vú to

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội. Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường.

    Kẻo lỡ ra dân tình chỉ đọc được đến đây, suy diễn lung tung thì khổ. Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại. Đôi lần, ông hoặc các bác gợi lại lời hứa đó trước việc bạn bảo lưu một năm.

    Chán ngán hơn rất nhiều so với hứng chịu sự thờ ơ của người dưng. Thôi rồi, chậc, lại mơ, bạn biết. Nhưng… phải sau khi tôi dẹp hết, giết hết kẻ ác đã, để qui về một mối.

    Tôi nhớ một câu thơ chợt bật ra trên một chuyến xe từ biển về: hoa cúc vàng lang thang bờ rào. Bác gái nằm giường đối diện cũng dậy. Nước mắt tôi lại rơi.

    Vì nàng biết ta thích ngắm và cần ngắm đôi mắt nàng. Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ. Nhưng lí trí dạy tim tôi phải muốn.

    Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng. Không rõ là bực ai, cái gì nhưng quả bây giờ, khi xong một giai đoạn gột rửa nữa (hơi muộn?), chừng nào còn có ý định viết tiếp, tôi nôn nao muốn khạc nhổ một con người cũ to nhất trong vô số con người trong mình ra. Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ.

    Bố thì ít khen ngợi con cái nhưng một hôm khách đến ăn cơm, mọi người nói chuyện về tôi, tôi ngồi trên tầng nghe loáng thoáng bố ở tầng dưới nói: …nhưng phải nói là nó dám khẳng định mình viết hay. Hay lại phải để tôi tiếp tục mất ngủ mà sáng tạo ra nó? Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.

    Tôi quả thực không muốn đấu tranh đâu, chưa bao giờ muốn đấu tranh đâu. Bạn biết đó chỉ là một cảm giác, một quan niệm truyền khẩu chung chung. Các cậu không cảm ơn, các cậu lại đấu tranh vì các cậu thích thế.

    Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy. Thật ra đôi lúc chúng ta hiểu nhau. Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.

    Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng. Sự đố kị lộ liễu này thực ra dễ là biểu hiện của vô đạo đức và bất hiện sinh. Hay bạn đang tự đày ải mình bằng những thứ chưa bán được.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap