Ngọc 2K

Em mặt đã xinh bướm còn hồng thì các anh sao chịu nổi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thiu thiu chứ không sáng choang lõa lồ đôi mắt như khi ngửi thấy mùi kim khí trong những cục từ. Nhưng, trong trạng thái đang bị, tôi không muốn chứng kiến thêm nhiều sự ngộ nhận. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.

    Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế. Chỉ cần cháu làm rạng danh dòng họ là bác mãn nguyện. Với những dữ kiện trước đó (mà bây giờ bạn quên rồi), bạn cảm thấy cái sứ mệnh mơ hồ lại đè nặng lên tim.

    Nghĩa là phải chấp nhận cả những sự đê tiện. Bon chen với người khác và bon chen với chính mình. Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà.

    Nhưng lúc đó hình như mẹ khóc. Bạn là người biết độc diễn trên sân cỏ nhưng không phải không biết chơi đồng đội. Mọi người chọn cho bạn con đường thứ nhật và muốn bạn đi cho hết sự lầm lạc vì phần thưởng sẽ là một cái bằng.

    Ngồi nghe giảng và chép bài. Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ. Đã đi một số cây số.

    Nhưng những vết thương lòng cứ thế mà nhiều và sâu hơn. Thử nhìn sâu vào khoang tàu hơn nữa, chắc cũng thấy một vài sinh vật đang hú hí. Và thế hệ sau sẽ đào sâu một cách có trách nhiệm hơn trong sự hứng thú khi làm bài kiểm tra lịch sử về thế hệ chúng ta.

    Còn cái quần thì rộng thùng thình. Oan không kém từ đạo đức chiếm đến hai phần ba dung lượng thuật ngữ đạo đức giả nên vì chữ giả mà bị ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng. Và với sự mệt mỏi ấy, tôi không đến được với những bộ mặt khác của đời sống.

    Quả thực bạn đang đấu tranh với cái gì? Tham nhũng? Khủng bố? Bạo hành? Lộng quyền? Lề thói? Không! Mà chả ai hơi đâu mà lo xử lí bạn, kẻ vô dụng, nếu bạn quả thực đang làm điều ấy. Không thông minh thì phải cúi đầu xuống. Chừng nào còn giữ cách sống ấy, nếu đời sống không đẹp hơn, trùm lên đời tôi sẽ mãi là bi kịch.

    Trong khoảng thời gian ấy, tôi vẫn đến lớp, thỉnh thoảng nghỉ một tiết thấy không ai thông báo gì. Câu chuyện bạn đang kể là một câu chuyện khá kỳ lạ. Tung hứng nhau bằng mấy món từ đã cũ.

    Thế mà một hôm bạn dám tưởng tượng ngồi bên cô ấy, nói: Cho anh cầm tay nhé. Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi. Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap