“Khi bạn ngã xuống và đứng dậy, bạn cũng được một cái gì đó. Thường ngày tôi không thích đọc sách nhưng tựa sách trông rất bắt mắt. Về điểm này, tôi xin kể cho các bạn nghe một câu chuyện mà tôi yêu thích:
Socrates, lúc ấy đang ướt sũng nói với người bạn : “Bạn ơi,bạn cũng biết rồi đấy, sau sấm sét, thế nào cũng là những cơn mưa”. Tiền lương tăng cũng không thể ngăn cản ông thực hiện cú nhảy tiếp theo. Nhưng ông gặp hết thất bại này đến thất bại khác trong các dự án kinh doanh của mình.
Đừng giới hạn mình trong một kỹ năng. Lúc đó, ông túng đến nỗi phải thường xuyên mặc một cái áo sơ mi nhàu nát và mang một đôi dày rách nát. Ở trường, sinh viên bị gây áp lực phải đạt điểm cao để có thể kiếm được việc làm.
Bị thất bại 10 lần và chỉ thành công ở lần thứ 11, ông đã trở thành cha đẻ của nước Trung Quốc hiện đại. được nuôi nấng bới người mẹ hiền dịu và người cha rất tôn trọng kỉ luật. Vào một ngày định mệnh, một quyển sách đặc biệt nằm trên bàn, ngay trước mặt tôi.
LÀ một người vợ và một người mẹ Nhật mẫu mực. Hỡi những con người bị liệt vào danh sách “những kẻ thất bại”, hãy tiến lên! Lúc ấy, người hướng dẫn kể với chúng tôi rằng, mỗi ngày đi làm ông đều đi qua một nơi mà nơi đó mọi người trí ngụ ở đó đều không gặp bất cứ một rắc rối gì.
Không phải chúng ta được sinh ra để làm việc cho đến ngày chết đi. ",Edison đã trả lời :"không đâu các bạn của tôi ơi ,các bạn không thất bại đâu vì chúng ta dã biết rõ vấn đề này hơn bất kì người nào trên thế gian này . Nhưng sau 2 năm,bản thiết kế của ông được chấp nhận.
Thất bại không có nghĩa bạn là một kẻ ngốc nghếch khi cố gắng Ngược lại, mẹ tôi là người phụ nữ dịu dàng và giản dị nhất mà ai cũng phải mơ ước. Vì vậy điều quan trọng nhất là trong cuộc hành trình tích lũy sản phẩm vật chất của mình, ta phải làm cho đúng.
Bởi vì hãy nhớ rằng bạn sẽ tìm thấy sự thành công phía bên này sự thất bại . Công việc của anh đã hoàn tất và anh sẵn sàng đón nhận cái chết. Ngày xưa , có một vị tu sĩ trung niên sống trong một ngôi làng nhỏ.
Suốt nhiều tháng trời tôi phải sống nhờ mì gói: điểm tâm, ăn trưa, ăn tối, tất thảy đều là mì gói! Tôi lại phải quay về sống trong căn phòng thuê chật hẹp. HÃY CẢM NHẬN điều đó. Bạn có thể tận dụng sự thất bại .
Lúc 22 tuổi, ông đến Indonexia không một xu dính túi. Tôi đang ở trên đỉnh của thế giới. Ông bị buộc phải bỏ ra một năm để ôn lại các thứ tiếng và các môn khoa học tự nhiên ở trường dự bị đại học.