Công việc của anh chàng thiếu niên nghèo là chất đầy lên xe ngựa nhiều thứ nhạc cụ và máy khâu, rồi dắt ngựa đi chào hàng. Một trong những cống hiến vĩ đại nhất của Watson cho lý luận quản trị là nghĩ ra hệ thống bảo hiểm suốt đời và nghỉ phép có lương cho nhân viên. Nhìn ra bên ngoài IBM, bóng dáng của Watson ở khắp mọi nơi trên thế giới hiện đại.
Môn thể thao ông yêu thích là cưỡi ngựa trò chơi mà ông đã quá thuần thục từ thời tuổi thơ, chăn cả đàn ngựa kiếm tiền đi học. Watson (và bất cứ nhà quản lý nào) cần tạo ra những phương thức nền tảng nói cách khác là những công cụ sẽ quản lý thay vì cá nhân nào đó quản lý. Ông đã hoàn thành ước muốn đó và vào ngày ông trao nó cho con trai điều hành, IBM của Mỹ có 72.
Lý do của chuyến đi là vì Watson đã chứng tỏ khả năng tạo ra một chi nhánh làm ăn hiệu quả nhất trong toàn công ty và do đó, công việc mới được đặt ra là mở một công ty mới do NCR bảo trợ. Watson qua đời, đất nước mất đi một người Mỹ thực sự - một nhà công nghiệp mà trước hết là một công dân vĩ đại và là một nhà nhân đạo vĩ đại. Watson bước lên bục cao phát biểu.
Tổng thống Mỹ Dwight Eisenhower phát đi thông điệp trên báo chí: Thomas Watson ra đi, đất nước mất đi một người Mỹ thật sự cao thượng, một nhà công nghiệp, một công dân tốt và đầy tính nhân văn; tôi mất đi một người bạn tốt mà lời khuyên của ông luôn luôn thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến tất cả mọi người. Watson đã đẩy doanh số bán hàng lên gần Một cuộc họp các giám đốc vào mùa thu năm 1913, Watson ngạc nhiên vì thấy Grand, một người mới vào và luôn bên cạnh Patterson trong trận lụt, được mời phát biểu trước ông.
Và Watson thích thú trao giải cho những người chiến thắng. Các cạnh tranh nội bộ bị mất mục tiêu và tự biến mất. Người ta vừa luôn kính sợ ông vừa nhận cảm hứng khám phá và lao lên phía trước từ ông.
nói rằng, nơi thứ hai sau ngôi nhà của gia đình, nơi Watson thích đến ở là Homestead. Nó trở thành mã di truyền của IBM. 1979-1981 được tổng thống Jimmy Carter bổ nhiệm làm đại sứ Mỹ tại Liên Xô
Watson lo lắng vì không biết gia sản cả đời có thể nào chuyển vào tay một người mải chơi và chán ngán IBM như Tom? Tình hình thật nguy hiểm khi Tom xác nhận với con gái vào cuối đời rằng ông đã rất sợ hãi nhận lĩnh IBM. Fortune đã gọi đó là canh bạc 5 tỉ đôla ($5 Billion Gamble). Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước.
Jeannette lo lắng cho bản án đối với chồng sắp cưới. Chú bé nuôi ngựa kiếm tiền đi trọ học. Kết quả logic là càng có nhiều đơn hàng, số nợ sẽ càng lớn lên.
Không có gì làm cho Watson điên tiết hơn chuyện đi vay tiền ai đó. Một người không quen biết Watson, cô Ruth Chudnow, viết cho ông: Ông đã lấy lại cho tôi niềm tin và khôi phục tượng đài của sự vĩ đại và danh dự cho đất Đầu năm 1963, IBM đã dẫn đầu về doanh thu vựơt qua cả Sperry Rand nhà sản xuất của Univac.
Ông tìm cách đáp ứng đúng nhu cầu của từng nhóm khách, và mở rộng thị trường. Một bức hậu cảnh quá hoàn hảo. Michael Treacy phân tích rằng, lựa chọn lấy khách hàng làm chính đã ấn định thành công của IBM cho hàng chục năm sau.