Tại căn nhà lá sát mé kênh Nước Đen của chị, thằng Cu Tèo vừa đứng ôm cây cột nhà xiêu vẹo, vừa khóc đòi mẹ, con Tí chị nó đứng bên cạnh dỗ dành “Nín đi Cu, mẹ sắp về rồi và sẽ có quà cho chị em mình mà”. "Người gì đâu mà hay cộc, thấy ghét!" - tôi vẫn thường nói như thế mỗi khi phải nhắc đến chị ấy. Họ lại càng xa nhau hơn, khoảng cách về địa lý, về môi trường sống lại càng bị khoét sâu.
Là sinh viên của một trường mỹ thuật, Châu Anh kiếm thêm thu nhập bằng việc làm designer freelance cho một công ty thiết kế. Mặc dù làm việc tại nhà nhưng chị thậm chí không có thời gian để chăm sóc hai đứa con nhỏ, thời gian chị rời khỏi bàn máy may duy nhất có lẽ đó là lúc phải lo hai bữa cơm qua loa cho xong bữa. Cái giọng nói đó làm cô giật bắn mình, cố trấn an con tim đang đập loạn nhịp, Linh Vy quay lại.
mà mãi đến sau này nghĩ lại tôi mới phì cười tự nhủ "Sao trông giống như đoạn đối thoại giữa cô bé quàng khăn đỏ và lão sói già trong truyện cổ tích thế?!". Khi bạn cảm thấy thích một người chỉ đơn giản vì họ nói rằng họ thích bạn. Con sẽ cố gắng ngoan ngoãn và chăm chỉ học hành để không phụ lòng ba mẹ.
- À, không có gì, bụi thôi, để nói sau đi, trễ giờ làm việc rồi - Ấy chết, con qua nhà bác Tư làm gì, hôm nay Mồng 1 Tết, không được đi lung tung đâu nhé, như thế không ngoan đâu! là bắt đầu từ tớ đấy!
Bạn nghĩ: "Thế ném đi đâu là tốt nhất?". Bỗng Ghét thấy hai chú voi đang nói chuyện với nhau. S: Chuẩn mực xã hội chỉ như một chiếc áo lộng lẫy mà bất kỳ ai cũng có thể mua mặc vào để làm đẹp cho mình.
Nói đến đây thôi có lẽ các bạn cũng có thể tưởng tượng được sự tồn tại mãnh liệt của Ghét như thế nào. Ở chung với con người và những vấn đề xung quanh họ đã lâu làm Cục Ghét thấy chán ngán nên cậu ta quyết định thử vào rừng để thay đổi không khí. Ai cũng có những ước mơ, có những khát vọng, có những
Ghét quyết định ra đi, cậu muốn tìm câu trả lời đích thực cho cuộc đời mình. Nước mắt ràng rụa, nghẹn ngào không nói ra lời, chị vội cám ơn rồi đi thẳng về nhà. Gió mùa này lạnh lắm, không biết cô ấy có đấp chăn kỹ không, mình định nhắn tin nhắc nhở mà thôi, không trả lời cũng vậy, mà mắc công mẹ cô ấy cầm điện thoại thì sao, một lần rồi còn gì.
Mà nói đi cũng phải nói lại, tao thấy mày cũng có năng khiếu làm thơ lắm đó, hay mày. Con muốn gia đình mình luôn hòa thuận, vui vẻ với nhau. Sự nỗ lực của Tsugitaro đã giúp anh tạo dựng một sự nghiệp huy hoàng.
đó, không nói gì, không làm gì, chạnh lòng buồn man mát Ghét thở dài một hơi. Bât hanh là khi bạn có cả môt rổ bánh nhưng lại không có thời gian để ăn chúng. “Trẻ con bắt chước người lớn vì đơn giản chúng muốn thoát bỏ mọi giới hạn, người lớn lại vờ như một trẻ con khi giới hạn của họ không còn kiểm soát nỗi nữa.
Có lẽ vì thế mà từ nhỏ tôi đã tỏ ra lấn lướt, nếu không muốn nói là. - Bậy bạ! Già rồi, nói chuyện giữ mồm miệng chút đi cha nội, cái tính ông mấy chục năm vẫn như trẻ con vậy? Thư ở đâu ra sao tôi biết được, để xem cái đã. Bạn nên tạo thói quen tưởng tượng.