Vậy tại sao chúng ta lại để phát ra những từ này? Chúng giống như cây nạng mà bạn phải dựa vào vì sợ mình đi khập khiễng. Tôi tin rằng cuốn sách này đã giúp bạn ít nhiều trong nghệ thuật nói. Nhưng thật sự tôi đã bỏ phiếu cho ông.
Có điều nên lưu ý: trước khi sử dụng thì phải tập để quen dần với chúng. Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?. Vì sao tôi biết? Vì nó cũng vừa mới giúp ích cho tôi.
Để rồi bạn phải giải thích dài dòng cho người ta hiểu. Tôi hy vọng tất cả chúng ta đều không gặp tình trạng đó. Đừng bao giờ ngắt lời người khác chỉ vì nóng lòng muốn kể một câu chuyện vui nào đó của bạn.
Tôi nghĩ đây là câu hỏi hết sức tuyệt vời. Nhưng dẫu sao tôi cũng muốn nói rằng đây là một điều tốt đẹp cho các cầu thủ bóng chày. Trong chiến dịch tranh cử tổng thống năm 1992 của mình, Ross Perot đã chứng minh được tầm quan trọng của việc sử dụng những tấm băng rôn, biểu ngữ.
Họ hay nhìn những việc khó khăn nghiêm trọng một cách nhẹ nhàng hơn. Nhưng chúng ta phải biết kiềm nén sự xúc động lại, để nói một cách chân thành, để bày tỏ tấm lòng với người bạn đã mất và chia sẻ nỗi đau này cùng người thân trong gia quyến Nhưng khốn nỗi, lúc ấy Jack không có 2,5 đô la để trả hóa đơn tiền điện thoại.
Sâu xa hơn, chúng ta sẽ thấy những nỗi ám ảnh có tác hại to lớn thế nào. Nhiều người thích dùng các thuật ngữ nghe có vẻ thời thượng chứ không muốn dùng những từ quen thuộc bình thường. Người ta đặt tôi ngồi xuống một cái ghế quay.
Stevenson là một khách mời rất đặc biệt với sự thông minh sâu sắc và khéo léo giao tiếp. Tại sao bạn không tập hỏi một cách văn vẻ và sâu sắc hơn? Cuộc trò chuyện của bạn có thể sẽ thú vị hơn nhiều đấy. Chúng muôn màu muôn vẻ, từ nhỏ tới lớn, từ bình thường cho đến tối quan trọng.
Bạn biết không, Arthur Godfrey đã khuyên tôi chỉ duy nhất mấy chữ: Tự nhiên mà nói!. Cú phát bóng đầu tiên bắt đầu trận đấu và cũng bắt đầu một tình huống dở khóc dở cười cho tôi và Joe. Đang bồi hồi với những câu chuyện nhớ về quê hương không sao kể xiết, chợt nhìn thấy ánh đèn sáng rực rỡ từ tòa Nhà Trắng bên kia (bữa tiệc này chúng tôi đã tổ chức ở tòa nhà lịch sử Decatur), thì lúc đó đột nhiên câu chuyện lại hướng về… Nhà Trắng, rồi thì chuyện quốc gia, chuyện quốc tế… Và sau đó? Một cuộc bùng nổ đề tài.
Chắc do ông không có năng khiếu. Mỗi người đều có ý kiến riêng của họ. Câu nói này đáng nhớ đây! Nhất là khi bạn đang nói chuyện với các đồng nghiệp, hay là người dẫn chương trình như tôi.
Còn nữa, Hãy nói với người ta về chính họ và họ sẽ lắng nghe lại bạn hàng giờ đây chính là lời khuyên quý giá của cựu thủ tướng nước Anh Benjamin Disraeli. Sau đó tôi hỏi anh ta thêm một loạt câu hỏi nữa, nhưng tình hình vẫn không khả quan hơn tí nào. Bạn không cần phải nói chuyện cứ như là một cái máy đánh bóng (apple polisher) vậy.