Watson đã nhận thất bại là người thầy của mình. Riêng năm 1943, thời điểm cho rằng xuất hiện câu nói, thì biên niên này bỏ trống, không có sự kiện nào. Đó là môitrường mà bất cứ ai tham gia vào đó đều biết cần phải tạo vị thế hình ảnh của công ty chứ không hẳn là vị thế cá nhân.
Đời sống phục hồi và người ta đổ xô đi tìm sản phẩm mới của thời bình. Nhưng Watson bất ngờ khi biết rằng ngay vào thời điểm đó, Đại học Pensylvania cho ra đời cỗ máy tương tự, máy tích hợp điện tử số - Electronic Numberial Integator and Computer. Watson đặt ra tầm nhìn cho CTR như một công cụ như vậy.
Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX. Và ông luôn để mắt, nghe ngóng những kỹ sư, những nhà sáng chế. Vào thời điểm của mình Watson đã đi liên tục từ nhà máy đến văn phòng để tìm những nhân viên tài năng.
Watson đã trao công cụ sản xuất vào trong chất xám người lao động. Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy. Từ bỏ suy nghĩ bao biện kinh doanh trong tầm bao quát, chín tháng sau đó, Watson trở thành nhân viên chính thức của NCR ở Buf- falo.
T, Watson làm nên sự nghiệp của mình và IBM. Tất cả đều bình đẳng trong tầm nhìn xuyên thế kỷ của ông với chiến lược cụ thể: giáo dục và chính sách trả công. Nó đặc biệt bởi vì ông luôn luôn tập trung lo cho nhân viên là lo cho doanh nghiệp, thay vì lo cho doanh nghiệp rồi lo cho nhân viên.
Watson vẫn hy vọng vào việc kháng án ở tòa phúc thẩm. Watson nói đến thuyết cỗ xe ngựa: Chú bé Tom lớn lên và khi cậu đến tuổi đi học là những ngày tháng Watson phải đau đầu với đứa con trai cực kỳ thiếu tự tin nhưng lại quậy ngầm không ai chịu nổi.
Quyết định này làm thay đổi số phận IBM, đưa công ty này đi vào con đường xử lý thông tin đến tận ngày nay. Do vậy, chúng tôi rất mong nhận được sự thông cảm cũng như những góp ý chia sẻ của bạn đọc gần xa về bộ sách để lần tái bản tiếp theo được hoàn thiện hơn. Giờ thì Watson biết, con trai mình đã chơi khăm ông cha một cách dễ thương như thế nào.
Mọi rắc rối trên đời này đều có thể dễ dàng giải quyết được nếu con người chịu khó suy nghĩ. Watson chấp nhận gánh nặng 22. Tom đã giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị được bốn năm kể từ năm 1952.
Mười năm sau, khi công cuộc tái thiết và hợp nhất CTR thành công vượt bậc, Watson nhìn biểu tượng bay bướm của công ty và ông thấy rằng nó vẫn còn hợp thời nhưng nó không thể hiện được lòng mong muốn của ông về một tổ chức vinh quang. Vị kỹ sư này rút cuộc cho ra đời đến 400 bằng sáng chế và được Văn phòng Sáng chế của Mỹ vinh danh là một trong mười nhà sáng chế vĩ đại của nước Mỹ, khi còn sống. Hay hơn nữa, mọi người chỉ xẹt một hai bước chân là có ngay những vật phẩm cần thiết nhất cho gia đình.
Nhưng cùng với nỗ lực thức tỉnh IBM thoát khỏi giấc mộng trên ngai vàng này, Gerstner đã chỉ ra tinh thần tốc độ của Watson: Loài người đã bước vào kỷ nguyên Internet một thế giới phẳng đã khác xa thời đại của Watson. Phòng đọc sách ở cửa ra vào là một thư viện tuyệt đẹp với thảm Ba Tư và lò sưởi vào mùa đông. Vào thời điểm cuốn sách này được viết (2006), chúng ta thử nghe các thành viên IBM nói về giá trị chia sẻ của tập đoàn này, để xem bóng dáng Watson ở đâu trong ngày hôm nay.