Nếu thắng, IBM sẽ dẫn đầu thế giới. Watson đã dùng mẹo của nhà truyền thông thị giác để chỉ ra điểm chung nhất của mọi người và ông gọi đó là định đề con người. Và để đủ tiền học nội trú, Tommy tự trang trải việc học bằng cách chăm sóc đàn ngựa nuôi sau nhà! Có lẽ đây là bài toán kinh doanh đầu tiên của Tommy.
Đó là một logo hình địa cầu không có bất cứ đường viền giới hạn nào. phép IBM đẩy mạnh doanh số nhờ vào, theo cách nói ngày nay, là kích cầu. Ngày nay, các doanh nhân biết quá rõ sự ảnh hưởng của sức khỏe đối với hiệu quả kinh doanh.
Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX. NCR là một trong các nhà sản xuất loại máy đếm tiền vào những năm đầu thế kỷ XX. Nhưng vào lúc suy thoái, rõ ràng IBM đã lơ đễnh suy nghĩ (Think) về nhu cầu của người kinh doanh trong một thế giới xuất hiện nhiều công nghệ mới.
Khách hàng hài lòng và nhân viên phấn khởi thì tự nhiên công ty làm tròn bổn phận bảo vệ lợi nhuận của cổ đông. Không ai hiểu cha bằng con. Và ông đã cho những nhân viên thấp kém một vị trí quan trọng trong một chuỗi của bất cứ hoạt động kinh doanh nào.
Và Tom vẫn là sự khôn ngoan nối dài của nhà sáng lập IBM: Tư duy để phát triển. Những người bạn Mỹ của ngài trên đất nước vĩ đại này sẽ ca tụng ngài. Cuộc mạo hiểm ngoạn mục nhất là cách mạng máy tính - Time đã viết như vậy về cuộc cách mạng quan trọng nhất của IBM trong bài báo những gã khổng lồ của thế giới năm 1982.
Trong thiên đường lần đầu tiên dùng hệ thống điều hòa nhiệt độ đó, thư viện là nơi đẹp nhất với thảm và lò sưởi dùng cho mùa đông. Nhìn Tây sẽ thấy Đông, soi cổ mà ngẫm tới kim, đó là điều mà chúng tôi, những người thực hiện bộ sách, mong muốn được chia sẻ. Rút cuộc, người được chọn lại là nhân vật mà không ai bên ngoài ban tuyển chọn nghĩ đến.
Đó là đổi tên công ty. Watson qua đời, đất nước mất đi một người Mỹ thực sự - một nhà công nghiệp mà trước hết là một công dân vĩ đại và là một nhà nhân đạo vĩ đại. RobertSobel trong Thomas Watson Sr: IBM and the Com-puter Revolution, 1981, cho biết trong một buổi phỏng vấn vào năm 1952, Watson là người bán hàng giỏi nhất miền Đông nước Mỹ của NCR với mức lương 100 đôla một tuần.
Ông đã tự yêu cầu mình suy nghĩ kể từ khi bước chân vào NCR cả hai thập niên trước. Không ai hiểu cha bằng con. Và ông đem nỗi âu sầu về sức khỏe này vào công ty.
Cùng lắm là ông chia sẻ nó với đội ngũ bán hàng. Nó phải hiển nhiên đúng như một tiền đề. Chỉ cần năm năm điều hành, từ 1993 đến 1998, Gerstner đã chuyển bại thành thắng.
Khi các cửa hàng của các đối thủ bị thua lỗ, công ty của Watson mua lại các cửa hàng đó. Nhưng các nhà thiết kế tem, chẳng hiểu sao, Với Time, Watson chọn kinh doanh làm nghiệp mà không có dấu vết thù hằn với một cá nhân nào.