Ngọc 2K

Nhờ em kế giúp đỡ dự án khoa học về vấn đề tình dục

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn là con dơi không phải chim không phải thú mà lại là cả hai? Không chắc, quanh bạn còn nhiều phe hơn thế. Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Chính trị là một cuộc chiến.

    Dù vợ con hắn vẫn cười dịu dàng trước bát canh rau muống đỏ quạch. Có lẽ bản chất của vấn đề là mâu thuẫn giữa mong muốn ổn định và mong muốn vươn cao phá vỡ sự trì trệ đầy hiểm họa của ổn định hời hợt. Nó bắt chước tôi, dần dà cũng thành của nó, tôi chả nhớ tôi bắt chước ai.

    Có vẻ may mắn thay, sự phong phú khiến không phải ai cũng định kiến. Cái tục của số đông cũng góp phần phá bỏ những cái thứ hàng rào luân lí vốn dĩ luôn cởi truồng và thủ dâm giữa thanh thiên bạch nhật trong bộ quần áo của hoàng đế với hai tay đút túi bệ vệ. Ăn một chút gì đó nạp năng lượng hay cứ lang thang trong mệt lả.

    Họ đôi lúc khuyến khích bạn đi chơi cho khuây khoả. Còn với những dòng này, với sự kiên quyết bỏ học và một sự dối trá có hệ thống. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn.

    Cái ủng đó mới dẫm lên mặt chân đế vuông vuông ghép bởi ba miếng nhựa. Bạn luôn lặp lại mong muốn này hàng năm trời rồi. Tỉnh giấc vào chừng 1 giờ.

    Mãi rồi bạn mới nghĩ ra phải bịt tai lại và quả nhiên là nó dứt. Khi đã hay thì chắc chắn nó sẽ cho ai đó và vì cái gì đó. Câu chuyện có vẻ như vầy.

    Đôi lúc anh cảm thấy bị xúc phạm nặng nề trước những kẻ đồng hành coi nghệ thuật anh đeo đuổi là một mục tiêu thắng thua bất chấp thủ đoạn. Tôi bảo ông anh muốn nó sục thì bấm cái nút tròn bên trên thành bể. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ.

    Căn nhà hơi lạnh, hơi quạnh quẽ. Năm nay tôi 21 tuổi, bị một số người gọi là bồng bột, thiếu thực tế, ảo tưởng, vì muốn sống chân thật và tốt đẹp trong mọi tình huống nên thua thiệt. Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi.

    Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó. Tôi cảm ơn vì mình còn khóc được.

    Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn. Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả. Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap