Ngọc 2K

Nấu ăn mà ăn mặc thế này anh bồ phải nện thôi

  • #1
  • #2
  • #3
  • Hôm nay, tôi lại đánh mất cảm giác bồi hồi bỡ ngỡ tuổi thơ. Bây giờ xã hội như thế thì mình cũng phải theo xu hướng chứ. Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không.

    Bác gái hỏi: Đau à con? Hơi thôi ạ. Ăn xong lên giường nằm. Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.

    Đã ai thực sự đặt lòng tin vào bạn đâu. Bằng những nấc thang nhận thức mà bạn mày mò. Sáng nay 8 giờ bạn dậy.

    Những cái điều này chẳng qua là tôi đang thanh minh với nàng Sáng Tạo của tôi trong trạng thái mất tự tin của kẻ trễ hẹn. Bác cứ nói đi, bạn là một thính giả trung thành và biết điều. Hình như chưa bao giờ bạn nói mê.

    Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông. Kẻ có tài là kẻ biết tận dụng mọi thứ, kể cả cái hỏng hóc, kể cả sự tuyệt vọng của chính mình. Mưa bắt đầu rơi rầm rầm, gió gào rú.

    Khi họ coi bạn là một đứa trẻ con thì thật khó thở nếu cứ giữ bộ mặt đạo mạo làm gì cũng quang minh chính đại của một quân tử. Cơ sở lí luận này có thể tạo nên một xu thế đi hoang không? Thực tế, nó đã xảy ra đầy rẫy và có thể thấy nguy cơ lớn hơn trong nạn chảy máu chất xám. Tôi đốt chút, chả hả hê gì.

    Vẫn tin là đủ sức kiếm nhiều tiền trong tương lai. Mọi người vẫn thấy bình thường. Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy.

    Họ đã hy sinh, điều đó đem lại lòng biết ơn. Tất nhiên tôi biết có thể tôi đánh giá thấp trí tuệ và lòng bao dung của họ. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.

    Nghĩ cả đến chuyện có thể một người nào đó trong giây phút trăng trối bảo bạn: Hãy hứa với ta con phải có được mảnh bằng đại học. Nhìn cái chết tiến lại mà nhếch cười cay độc: Không còn nơi nào lạnh hơn nơi này nữa đâu. Khi rời sân cỏ để về căn phòng tầng hai cách mặt đường chừng mười mét.

    Bạn từng lấy viết làm phương tiện, làm một thứ bầu bạn qua ngày. Chỉ muốn mô tả cảm giác buồn của mình. Ôi! Những tiếng còi xe.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap