Remember? (Em có nhớ cái đêm hôm ấy? Đêm mà em nói Em yêu anh. Rồi vỗ vai Don nói rằng: Ồ, Don đấy à? Gặp cậu ở đây tớ mừng quá! Cái gì không là không.
Ông có thể nói huyên thuyên không ngớt từ việc kinh doanh đến những bài hát đang được yêu thích hay về bóng chày. Khi ấy sự rụt rè sẽ thối lui và người ấy sẽ lên tiếng tham gia vào câu chuyện. Danny là cậu bé từng cùng tôi chơi bóng lúc còn thơ ấu ở Brooklyn.
Đừng ngại tự đặt ra những câu hỏi khó, những chất vấn mà người ta có thể hỏi. Những nhà lãnh đạo, những nhân vật quyền lực trên thương trường hay trong lĩnh vực giải trí… thường có một điểm chung là không thích nghiêm trọng hóa vấn đề, dù nó có rắc rối hay không. Họ được gọi là người hay động lòng trắc ẩn (the commiserators).
Đây là một ca khúc nổi tiếng vào thời niên thiếu của tôi. Thật không dễ dàng để viết một cách ngắn gọn và cô đọng. Và cậu ấy đã vô cùng thành công.
Trong đó ông đặc biệt nhấn mạnh: Hãy hỏi những điều mà người ta thích trả lời. Muốn làm được điều này, không còn cách nào khác hơn là phải biết lắng nghe. Herb là đứa nhìn thấy Moppo trước tiên.
Một chương trình thành công tức phải vừa bổ ích vừa hấp dẫn. Thể thao là một trong những niềm đam mê lớn nhất của Nixon. Sau lần thất bại ở đài phát thanh Miami, tôi đã tự nghiệm ra nguyên tắc này.
Lúc đó chúng tôi suy nghĩ đơn giản là chỉ nghịch ngợm lừa phỉnh mọi người một chút mà thôi, nhân tiện quyên góp được một ít hoa quả và tiền, rồi thì đến quán Nathan quen thuộc để ăn xúc xích nóng. Nếu đã đến nơi rồi thì bạn phải vui vẻ và thoải mái. Nhưng trong các buổi giao lưu trước công chúng Mel lại vui vẻ và cởi mở hơn hết.
Tôi xin chịu trách nhiệm. Họ không hiểu sao chàng phát thanh viên mới này lại quá ngây ngô đến thế. Dù không ngồi vào ghế khách mời trong chương trình của tôi, bạn cũng nên rút kinh nghiệm từ họ.
Tôi không muốn đưa ra những kết luận sai lầm, hãy để thời gian trả lời. Quả là một con người có tật nhưng có tài, biết vượt lên số phận, biết chiến đấu và chiến thắng. Đừng nên nói những gì quá khích, hãy để giác quan thường xuyên mách bảo bạn rằng: im lặng có tốt hơn không.
Cuối cùng, có thể khẳng định dạng câu hỏi giả định này có rất nhiều tác dụng. Thậm chí trong những vấn đề thuộc lĩnh vực tinh thông của mình, Kissinger vẫn hỏi người đối diện: Bạn nghĩ gì về vấn đề này? Để tránh việc này, ta chỉ nên nói về những điều mà ta biết rõ.