Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi. cho anh đi một bài thơ - mà em viết lúc bơ vơ thật lòng - độ này trời đến là trong - mây tan vào nắng gió cong miệng cười - cho anh đi một lần người - kẻo suông trời đất đẹp tươi như vầy - không em đừng có đến đây - mà em cứ thả lên mây nỗi buồn Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào.
Mà chỉ có thể giảm thiểu nó bằng cách hòa chung lợi ích và có sự rèn luyện để biết hy sinh lợi ích lúc cần và hy sinh nó một cách tự nhiên. Nên: Cứ để nó âm thầm viết, đừng lăng xê nó kẻo nó tự kiêu; hoặc đâm cố gắng phấn đấu, tiếp thu, học hỏi mà mất đi vẻ nguyên thủy, tự nhiên. Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng.
Mắt và đầu đau đã thành nhàm. Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ. Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.
Bị nghi ngờ cũng đáng. Tôi lẳng lặng ra về. Em vẫn nhớ hồi mình chưa về một nhà chứ? Để anh kể lại thay em nhé.
Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Cái tình cái lí phung phung phí phí bầu bầu bí bí lí nha lí nhí. Để không kiêu hãnh, khinh bỉ và xa lánh thì bạn phải mặc cảm.
Đó là sự thiếu hòa hợp của họ với đối tác hôn nhân. Tôi nhìn lại cái bài toán mà nghi ngờ sao dễ thế, hóa ra mình nhầm dấu, kiểm tra lại là sửa được ngay. Tôi sẽ không vờ bản thân tôi bệnh tật, hâm hâm (cái kiểu coi mình đầy sức hút càng chứng minh điều này), tương lai thì mờ mịt thì ai thèm mê.
Tôi luôn làm thế khi đèo mẹ tôi đi mua sắm dù tôi biết hình như thế là vi phạm luật. Con mèo nằm trên nóc tivi. Dù tôi rất ghét những người ích kỷ và khe khắt.
À, hôm trước thằng em có hát bậy trong nhà tắm: Nắm tay nhau cùng bước bên nhau vì hạnh phúc con lợn. Đối xử hiền hòa với nhau nhưng đầy xao lãng với thời cuộc. Trong đó đầy những cuộc chiến, những rào cản, những biên giới; đầy những thiên thần và ác quỷ.
Tạo hóa thật tốt cho con người bộ óc. Mẹ tôi đi về phía bên kia. Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!.
Trong khi anh đang nhủ lòng đi đến những biến chuyển mới. Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút. Cô không dám nhìn vào ai.