Đầu cầu của Watson đã đánh thức các thành phố lân cận như Detroit, Salt Lake, Teledo tham gia tiếp viện hàng. Theo David Mercer trong How The Worlds Most Successful Corporation Is Managed (Công ty thành công nhất thế giới đã được quản trị như thế nào), năm 1932, Watson thành lập bộ phận giáo dục ở Endicott, với ba kỹ sư đầu tiên tốt nghiệp vào năm 1934. Ông thường xuyên triệu tập cuộc họp những nhà nghiên cứu, các kỹ sư.
Thời kỳ đó, một chiếc ô- tô muốn khởi động được thì cần phải quay bánh trớn ở trước xe. Watson còn chu du đến 11 nước châu Âu để công bố sứ mạng: Quý bà và quý ông lần lượt bước xuống, chủ tịch Watson trong bộ vest đẹp như dẫn đầu.
Kết quả? Tom thắng, IBM bắt đầu kỷ nguyên máy tính hiện đại. Và vì vậy, đó là một loại quyền lực sức mạnh kinh doanh không còn hoàn toàn độc quyền trong chất xám của nhà quản lý. Không có gì lại chắc chắn để chứng minh năng lực lãnh đạo người khác bằng những việc mà người đó vẫn làm hàng ngày để tự lãnh đạo mình.
Từ thôn quê lên thành phố tìm vận may, ông đã chỉ ra cách thức để tập đoàn kỳ dị (CTR) được tôi Muốn có gì đó để nói với người khác và làm cho người khác lắng nghe mình bạn không thể không thu thập thông tin mà đọc là một cách phổ biến. Những gia đình khác đang bơi lội trong hồ bơi.
Bán hàng rong, bị mất cắp tất cả vì mãi uống rượu. Bạn khó mà đàm phán thành công với cái bao tử đang đau dữ dội. Watson bác bỏ đường lối của con trai bởi vì ông không công nhận tầm nhìn của Tom chủ trương hướng về máy tính điện tử - ông thấy rằng tương lai của IBM nhất định là máy tính thẻ đục lỗ.
Còn lúc này Gerstner đã có thể nhìn rõ hiện trạng, như ông nói vào năm 2002 với Jeffrey A. Watson dường như muốn sống thực sự những giây phút yên bình trong tâm hồn mà lẽ ra ông đã phải xây dựng và tận hưởng khi con cái còn nhỏ. Watson đã nói với các nhà quản trị của mình rằng: Đừng bàn luận nhiều về máy móc nữa, hãy nói về khó khăn của doanh nghiệp.
ngược lại phương pháp của Watson. Dù thế nào, giai thoại hay sự thật, câu chuyện đó cũng chứng tỏ sức hút của hình tượng Watson trong nghệ thuật lãnh đạo hay lớn hơn nữa là nghệ thuật sống. Logo năm 1956 do Paul Rand thiết kế, biểu thị sức mạnh, sự tin cậy.
Khi ấy, cái tên Lou Gerstner chưa hề xuất hiện trong câu chuyện nhưng nhóm của Collins cho rằng, ai điều hành cũng được và làm như thế nào thì chưa biết nhưng chắc chắn IBM sẽ trở lại nhờ vào tinh thần xuyên suốt của nó. Cha đã phạm rất nhiều sai lầm vì sự ngu dốt, vì tính nóng giận và nhiều điều khác nữa. Thậm chí ngày nay, khi công ty của bạn sắm một phòng karaoke để mọi người hát giải trí thì Watson đã coi trọng những chuyện như vậy từ xưa.
Và sự nghiệp lẫy lừng của ông đủ sức mạnh là một cuộc thí nghiệm đáng tin cậy. Một công ty mà đánh mất khí chất tiên phong của mình và ngủ quên trong chiến thắng trước đó, thì tiến triển là chuyện không thể. Nó được truyền đi vừa như một giai thoại vừa như một khẳng định chắc chắn.
Watson muốn tạo ra một loại thiên đường nào đó của công nhân. * Kevin Maney, tác giả cuốn tiểu sử về Watson, tên đầy đủ của cuốn sách: The Meverick and His Machine. Watson có một kiểu tìm việc kỳ lạ, bởi ông hỏi Range một chỗ làm một cách liên tục, kiên nhẫn, cho đến khi ông quản lý này đồng ý thì mới thôi.