Câu trả lời của tôi thường là, "Bạn không lười đâu! chỉ vì bạn có những mục tiêu vô hiệu quả!" mỗi người chúng ta đều có một tài năng, một thiên khiếu, một chút thiên tài nào đang chờ chúng ta mở ra. Năm 2000 đã đến với chúng ta rối và mười năm nữa chúng ta sẽ nhìn lại nó và nhớ lại nó như chúng ta đã nhớ lại những năm 1980 và 1975.
Nhưng nếu bạn chỉ đọc mà không sử dụng, thì chẳng khác gì bạn mua về một máy vi tính mới cực mạnh nhưng không bao giờ lấy nó ra khỏi thùng, hay mua một chiếc Ferrari đời mới nhất rồi bỏ nó trong gara để mặc cho bụi bặm phủ đầy. Nhưng những câu nói như thế không có chút quyết tâm nào cả. Thật vậy, nếu có nhiều người đọc cuốn sách này và thực tâm áp dụng những điều chỉ dẫn của nó, hẳn tôi và nhiều đồng nghiệp của tôi hết việc làm mất.
Nhưng vấn đề là ở chổ chúng ta không tin chắc sự thay đổi là phải làm, mà chỉ là nên làm. Nếu bạn hỏi một câu hỏi khủng khiếp, bạn sẽ nhận được câu trả lời khủng khiếp. Những chiếc răng vàng của họ đã bị gỡ ra, mọi đồ trang sức quý báu họ có, thậm chí quần áo họ mang trên người, đều bị lột sạch.
Cách nào? Chỉ cần thực hiện những quyết định hôm nay cho đời sống tương lai của chúnh ta. Không có lực bẩy nào mạnh hơn là cá tính trong việc hình thành thái độ con người. Thế nhưng, nếu bạn gặp một người đã bỏ hút thuốc, bạn sẽ thấy rằng có một ngày họ đã thay đổi thái độ ấy: Ngày họ thực sự thay đổi ý nghĩa của việc hút thuốc đối với họ.
Một phần của vấn đề là chúng ta đã quá quen sử dụng từ"quyết định" theo một nghĩa quá lỏng lẻo khiến nó gần như đồng nghĩa với một danh sách các điều ước. Một cô gái trẻ đẹp cho tôi xem ảnh của cô hồi trước, nay cô đã giảm được trên hai chục kí lô nhờ áp dụng những nguyên tắc về Đòn Bẩy trong sách này. Họ sống cuộc sống của mình với những hoạt động hạn chế và cơ thể yếu nhược, nhưng nhất là họ tập trung chú ý vào những điều họ cảm thấy nặng nề và ngột ngạt.
Bạn nên nhớ rằng nếu bạn còn đang có những khuôn mẫu cảm xúc tiêu cực, đó là vì bạn đang sử dụng thân thể bạn theo thói quen cũ, hay bạn vẫn đang tiếp tục tập trung vào một tiêu điểm tiêu cực nào đó. Chúng ta phải nhìn chúng, thừa nhận chúng, tập trung tìm giải pháp và lập tức có hành động để loại trừ ảnh hưởng của chúng trong đời sống chúng ta. Nó cho phép chúng ta đơn giản hóa qui trình sáng tạo, chuyển đổi và chia sẻ giá trị trong xã hội.
Ngay khi bạn dừng lại trong giây lát để xác định cảm xúc thực sự của mình và bắt đầu chất vấn cảm xúc ấy, bạn có thể làm dịu cường độ cảm xúc và nhờ đó đối phó với hoàn cảnh nhanh hơn và dễ dàng hơn. Cảm giác bị tổn thương thường phát sinh do cảm giác bị mất mát. Một hôm tôi tự nghĩ, "Những giá trị mình đang có quả thực giúp mình nhiều lắm", nhưng rồi tôi lại nghĩ, "Mình có cần thêm giá trị nào khác không?" Ngay lập tức tôi nhận ra trong danh sách của tôi thiếu óc thông minh.
Các cảm giác sợ hãi gồm những mức độ khác nhau từ quan tâm tới áy náy sang tới lo lắng, xao xuyến, sợ sệt và khiếp sợ. Ví dụ, một số ngôn ngữ thổ dân Mỹ không có từ "nói dối" - họ không hề có khái niệm gì về nói dối trong ngôn ngữ của họ cũng như trong suy nghĩ và cung cách ứng xử của họ. Các nhà quảng cáo đã dạy tất cả chúng ta là nếu bạn lái một chiếc BMW, bạn sẽ là con người tuyệt vời và sành điệu.
Như thế tránh được cảm giác đau khổ, nhưng đồng thời cũng đánh mất cảm giác sung sướng, thõa mãn. Chúng ta thường hay quên rằng thời gian là một sản phẩm của trí khôn, nó hoàn toàn có tính tương đối và kinh nghiệm của chúng ta về thời gian hầu như hoàn toàn là kết quả của sự tập trung tâm trí của chúng ta. Hành động xấu hay tốt khác nhau không phải vì khả năng của chúng ta mà vì trạng thái tâm hồn hay thể lý của chúng ta vào một lúc nào đó.
Tương quan như thế nào? Nhiều khi người ta tưởng là phải có việc ái ân, hay tình thân mật. Đối với loại giá trị này, cần phân biệt hai loại: mục đích và phương tiện. Các nguyên tắc cá nhân là vị chánh án và ban hội thẩm cuối cùng của chúng ta.