Ngọc 2K

Em gái xinh đẹp thích địt nhau với bố và anh trai

  • #1
  • #2
  • #3
  • Bạn lấy xe máy, đứng ở cổng bệnh viện chờ bác làm thủ tục xong đưa bác về. Và thế là đời sống lãng phí. Bạn không hiểu sao bạn lại có thể hét được to thế dù bạn đang đau họng nói không ra hơi.

    Nỗ lực đầu tiên và cuối cùng của con người cũng chỉ là để hai nhà này bắt tay nhau, hoà trộn vào nhau; và tạo môi trường để họ không phải bắt buộc tàn sát lẫn nhau. Và tiếp tục đùa cợt với bạn trong màn đêm. Rồi lửa bén nhanh quá, chẳng buồn đọc.

    Vậy nên đừng có gieo vào tôi những trách nhiệm, nghĩa vụ hay yêu cầu về sự phong phú làm gì. Nhìn đồng hồ: Hai giờ kém. Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.

    Mặc kệ? Mặc kệ làm sao được! Phải đi trình báo. Tôi thấy thế là tốt. (Đằng ấy lại bảo: Ề, chả hiểu cứ nói thì mới là hiện sinh, trúng thì trúng chẳng trúng thì trật, miễn nói cho sướng miệng).

    Cái hy vọng đặt ở ham muốn lao động, chia sẻ và thưởng thức nghệ thuật của loài người vẫn còn. Và bạn cần nghỉ nếu không muốn chết sớm. Bạn lại chán ghét cái sự ngồi.

    Vừa nãy bác bảo hôm nay phạt cháu không được về. Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc. Một lí do bạn không muốn ra đi là còn nhiều tác phẩm khiến bạn củng cố lòng tin mình là thiên tài còn dồn ứ trong hộc tủ.

    Bạn tận hưởng nó vì biết nó sẽ qua đi rất nhanh. Tôi hơi để ý anh chàng, chắc lớn hơn tôi độ dăm tuổi, xử lí cái vỏ kẹo thế nào. Nhà bạn có nhiều người làm trong ngành, có người nói đùa đùa thật thật: Thắng thì ai chả thích nhưng chỉ mong Việt Nam bị loại ngay từ vòng đầu.

    Có điều, em chã thích. Ông nội tôi, 80 tuổi, ngày xưa mệnh danh là Từ Hải Hà Đông đến giờ vẫn luôn trung thực, khẳng khái đã nói câu: Thì cái thời này nó thế, phải biết lựa. Bác chọn đội đỏ mất rồi, cháu chọn đội xanh vậy.

    Đấy là theo qui ước của họ và đời sống bạn dính vào qui ước ấy như con muỗi trao cánh cho mạng nhện. Cái ghế đá này cũng buồn lây. Cớ gì mà không dám nói.

    Tại sao đến giờ vẫn còn quá nhiều cái ác trong khi hoàn toàn có phương pháp để hạn chế và hóa giải nó? Một cách trả lời khó có thể phủ nhận: Từ trước đến giờ, con người nói chung, chịu một nền giáo dục quá tồi tệ. Mẹ tôi ngỏ ý tôi muốn đi làm và chị bảo thử xuống đây làm xem. Sự cam chịu ấy khiến người ta đi đến những áp đặt khác hoặc sự phá phách nhân cách.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap