Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn. Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng. Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi.
Không phải ai cũng ít ngộ nhận… Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Cho đến giờ phút này, trên thế gian này, tôi vẫn là một kẻ hèn.
Bàn học và máy vi tính của chị út được chuyển sang đó. Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên. Những cái đó có quên đâu mà phải nhớ.
Nhà văn nhắm mắt lại. Chúng tôi đã chết rồi. Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.
Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng. Và họ nhìn bạn thương hại: Đừng mơ. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa.
Bà già vục đầu vào thùng rác. Bởi nếu không, sẽ viết cho đến lúc trả lời rằng: 2 tiếng trước, tôi đang viết. Nhưng họ không dùng được những cái đó để làm loài người đẹp hơn.
Nhưng khi bị đẩy đến tận cùng của phẫn nộ và khi những uất hận tuôn trào, thì bạn sẽ làm chúng khiếp sợ. Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy. Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.
Có người quay lưng lại ngắm hoa. Mà chả cần vì họ nói bạn phải sống hay không. Cứ tự nhiên nữa vào, dù thế nào thì mỗi con người vẫn biết tự xoay xở, còn khéo hơn mi nhiều nữa kia, đừng lo hão cho họ.
- Tôi rất mừng vì điều ấy. Chia luôn thành hai phe ẩu đả. Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.
Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Theo cách mà bạn lựa chọn. Tại sao lại phải có cảm giác anh đang sến? Đôi lúc cũng cần thay đổi trạng thái như vậy giữa cuộc sống đầy cục cằn này.