Ồ, tốt lắm, tôi lẩm bẩm, nhìn vào thẻ tên của anh ta. Tôi biết những gì bạn đang nói chỉ là vớ vẩn. Và, nếu đó là một vấn đề tế nhị hoặc liên quan đến pháp luật, bạn không nên để lại một chuỗi thư điện tử.
Tôi cảm thấy thật kinh khủng. Darn, hôm nay tại sao Taco Bell đông bất thường. Anh ta khẽ nói tạm biệt một cách nhanh chóng.
Dễ hiểu tại sao Carole nghỉ vào ngày thứ Hai sau đó và tất cả những ngày sau. Tôi là người chậm hiểu. Lần thứ hai bạn nhìn người đó, hãy kiểm tra hình dáng đôi mắt của cô ấy.
Những người chuyên khoe khoang thường không muốn sử dụng đồng gửi ẩn địa chỉ (BCC). Anh vừa bấm số vừa đi ra một góc xa văn phòng để không làm phiền tôi. Tôi cũng biết ơn Lisa Stracks vì đã bóp méo Mẹo nhỏ này.
Bạn có lẽ quên mất tên thứ ba. Cô ấy trả lời, Ở khu phố 82, đại lộ Park, và chúng tôi tiếp tục sang một chủ đề khác. Khi bạn bước vào phòng, hãy ngồi trên chiếc ghế được kính trọng ở bên phải của một nhân vật quan trọng.
Có bao nhiêu dòng tiêu đề làm cho người nhận mỉm cười trước khi đọc nội dung thư? Làm cách nào Petra có thể giải thích cặn kẽ về quan điểm của mình mà vẫn giữ được thể diện? Không nghe lại những từ ngữ giống nhau đã giúp tôi không bị bẽ mặt vì những câu hỏi trước đó.
Một số người thích bon chen cũng làm như vậy khi nhìn thấy người nổi tiếng bước vào. Cô ấy rất hài hước và chúng tôi rất cảm phục là cô ấy đã tổ chức được nhiều cuộc hẹn họ với chúng tôi. Bạn cười suốt cả ngày hôm đó.
Thông thường nhất là trông giống như một người ngu ngốc khi bạn hào hứng thông báo cho mọi người một điều gì đó mà họ đã có tên trong trường CC. Rồi coi bạn là người nhận thư đó, chứ không phải là người gửi. Tôi muốn ôm chặt những người đã cứu tôi thoát khỏi sự cắn rứt lương tâm.
Và cười vì những câu nói đùa của cấp trên có thể làm cho những người khác nghĩ là bạn đang nịnh cấp trên. Có thể chọn thêm tính từ. • Chúc một chuyến bay an toàn! Thỉnh thoảng thậm chí cụm từ đơn giản nhất này có thể làm cho mọi người cảm thấy thích thú.
Tôi chắc chắn là Gakuto không nghĩ hành động của ông là một Mẹo nhỏ. Vì vậy, trong khi cô ấy thuyết trình, tôi không thể tin vào tai mình khi nghe những gì cô ấy nói như Anh không biết và Họ đã làm việc đó. ngày hôm sau, Arnold, một trong những biên tập viên, gọi cho tôi và nói là anh thích cuốn sách đó.