Bạn cho là lạ lùng ư? Xin bạn hãy nghe đây. Họ cũng mong gặp được người tri kỷ để kể lể tâm sự, nhưng có bao giờ bạn để họ kể lể tâm sự họ không? Có bao giờ bạn tỏ ra nhiệt tình và thành thật chú ý tới đời sống của họ không? Đó. Vậy nên nói như vầy: "Thử nghĩ xem, chị Sue đã mất bao công để đan cái khăn này mừng chúng ta! Thiệt tốt bụng quá! Phải viết thơ cảm ơn chị ngay mới được".
Thực rõ ràng như mực đen trên giấy trắng. Nếu kể chuyện họ, có thể viết thành một cuốn sách được. Đó là chuyện 5 năm trước.
Xe cứ trượt đi, khó kềm tay lái được. Nhưng tôi đã thay đổi thái độ tinh thần để giúp cơ thể tôi tự trị lấy căn bệnh". Biết mình đau, phải nghỉ ngơi, mà việc hãng không bỏ được nên mới lại xin bác sĩ chữa.
Đây mới là đoạn lạ lùng của cây chuyện. Áp lực đó không chịu nổi, phải xả bớt đi mới được. Cô nhức đầu, đau lưng, dã dượi muốn đi năm liền, không ăn uống gì hết.
Mười tháng sau ông bà lại bỏ một người con gái nữa, sinh được năm ngày. Hễ lo lắng thì cặm cụi làm việc đi, để khỏi chết vì thất vọng. Một cuốn sách có đánh dấu ta thấy hay hơn và đọc lại mau hơn, dễ hơn.
Howard chắc chắn đã không gặp thời, nếu anh đã không quyết định làm cho công việc buồn chán của anh thành ra có hứng thú. Dưới đây là lời khuyên ấy mà tôi đã chép vào một bao thư trong khi tôi ngồi chờ được tiếp: Như vậy nghĩa là gì? Có phải tôi đã dám cả gan nói trắng với các bạn rằng: Khi bị ưu tư đè nghiến và đầu óc rối như tơ vò thì bạn chỉ cần có nghị lực một chút là tâm trạng của bạn hoàn toàn thay đổi đi không? Phải, chính tôi muốn nói vậy đó! Mà chưa hết đâu.
Bạn và tôi, trên đường đời, sẽ gặp nhiều tình thế bất mãn, không thể thay đổi. Tôi ước gì một bà cô của tôi - bà Edith - cũng dễ quên giận như Lincoln nhỉ! Bà và ông chồng tên là Frank sống tại mọt khu trại đdã cầm cố rồi. Lòng biết ơn thì như bông hồng, phải trồng trọt, tưới bón, nâng niu, nắng che gió chống.
Và dịch cuốn How to win friends xong, tôi đưa ông Hiếu coi lại, sửa chữa. Ông và những bọn người giúp việc đã quay phim phóng sự về T. Nhưng trái lại, ông thì bình tĩnh, lạ lùng.
Trong diễn văn có câu này được lưu truyền muôn thuở: Ông lại ngạc nhiên hơn nữa khi được cử vào Ủy ban kiểm soát Ngân hàng quốc gia trong khi ông không biết chút gì về ngành tài chính. Đọc cuốn sách hay nhất về vấn đề ấy, tức là cuốn Cho thần kinh căng thẳng được di dưỡng của Bác sĩ David Harold Frink.
Chúng ta ai cũng thừa hưởng những điều kiện sinh sống, những trường hợp xảy ra theo hoàn cảnh trình độ giáo dục và những thói quen. Đô đốc Byrd sống cô độc ở đó trong năm tháng,. Không bao giờ tôi chịu cảnh ấy".