Chàng trai ở đầu dây bên kia mừng quýnh lên, cám ơn tôi rối rít. Cho dù đang đứng trước bồi thẩm đoàn hay ngồi ăn trưa với một vị khách, Percy Foreman, một luật sư tên tuổi khác, mỗi lần mở miệng là tạo ra một bài diễn văn nhỏ đầy thuyết phục. Trong tình huống này, vẫn nên giữ một thái độ hoàn toàn cởi mở và bình tĩnh.
Và tôi hỏi vị khách của chúng ta câu hỏi đầu tiên: Tôi hỏi khán giả họ sẽ như thế nào nếu rơi vào tình huống của tôi. Jim kể anh đã từng thử nghiệm với một anh chàng đi đâu cũng Khỏe không? kiểu này.
Nếu bạn tới chơi nhà ai đó thì hãy quan sát những vật trưng bày, những đồ kỷ niệm, sau đó thì… Alê, cười tươi như hoa với chủ nhà, và bắt đầu câu chuyện. Thiết nghĩ trong những tình huống như thế này, bạn hãy lắng nghe chính bản năng của mình. Williams Kunstler lại là một luật sư có giọng điệu hùng hồn mạnh mẽ, quyết liệt và khẳng khái.
Hãy học hỏi từ Frank Sinatra, Bill Clinton và Edward Bennett Williams Trên màn ảnh, truyền hình hay sách vở, có nhiều điều cấm kỵ đã cất cánh bay đi bởi chúng không còn hợp thời. Một lần nọ Jim tâm sự với tôi rằng anh rất bực mình khi một số người gặp ai cũng hỏi Khỏe không? cho có lệ rồi chẳng thèm chú ý nghe câu trả lời.
Trái lại, một chủ tọa mà nói dông dài, hoặc để cho ai đó nói dông dài thì sẽ thất bại ngay. Sau đó anh ta càng làm tôi phát hoảng khi nói rằng đã xin nghỉ hẳn một ngày làm việc, đến thư viện tra cứu tài liệu, để nói đôi nét về lịch sử thương thuyền, rồi giới thiệu tôi lên nói về tương lai. Nếu tôi có một hệ thống truyền thanh, hẳn tôi sẽ mời Nixon cộng tác.
Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng. Sự căng thẳng của cậu ta đã chuyển sang cho tôi. Đó là phẩm chất quan tâm sâu sắc đến nhiều lĩnh vực, nhiều vấn đề khác nhau bằng một niềm say mê đáng nể.
Có một câu hỏi mà tôi thường đặt ra khi gặp gỡ nhiều người ở các buổi tiệc… Nếu vị khách mời nào có đầy đủ cả bốn yếu tố sau đây thì thật tuyệt vời: Xin thưa, tôi chẳng có tà thuật gì cả ngoài những bí quyết nho nhỏ.
Ông có thể giúp tôi tìm ra chỗ nên tập trung vào hay không? Ở những thời điểm cuộc trò chuyện đang kéo dài lê thê để khơi ngòi cho một đề tài mới hấp dẫn. Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles.
Những câu hỏi càng hay thì càng góp phần sinh động câu chuyện. Một trong những người bạn của tôi ở thủ đô Washington bao giờ cũng mở đầu câu nói bằng Bạn biết không…. Cứ như một giấc mơ! Tôi có một công việc mới, một chương trình mới và, ô là la, cả một cái tên mới.
Sau sự kiện này Herb đã quyết định chọn nghề nghiệp là một chuyên gia đàm phán. Mẫu chuyện nghe có vẻ buồn cười, nhưng nếu nhìn nhận một cách nghiêm túc thì vấn đề quả đáng lo ngại. Quả là thành công ngoài sự mong đợi.