“Những người thành công tột bậc trong xã hội chúng ta gặp không phải là những người không gặp thất bại; họ chỉ không nhận thức tiêu cực về điều đó. Và bất kể bạn định làm gì trong cuộc mạo hiểm mới hay trong lúc lạc đường,đây là lới khuyên từ một người thông thái: Tiền lương tăng cũng không thể ngăn cản ông thực hiện cú nhảy tiếp theo.
Biết mình có thể chết bất cứ lúc nào, anh xung phong đi chiến đấu mà không sợ hy sinh. Đó là vì suốt thời gian học tiểu học, tôi gặp phải một ông thầy thích nhéo hơn là dạy học. Tôi không biết liệu tấm bằng đại cương của tôi sẽ hợp với công việc nào.
Bạn sẽ nghĩ không có vấn đề gì cả nếu bạn không nhìn thây khuôn mặt của anh ấy. Khi ấy, bà tự nhủ sẽ không bao giờ trở lại cảnh nghèo nữa. Vấn đề của tuổi trẻ và một cuộc đời ngắn ngủi là gì? Nếu bạn cảm thấy mình già rồi thì tại sao không kéo dìa cuộc sống bằng cách sống lành mạnh hơn! Nếu bây giờ bạn đã 50 tuổi và cảm thấy mình có thể sống đến 80 tuổi, tại sao bạn không nghĩ rằng mình khá hơn những người 40 tuổi mà chỉ sống đến 60 tuổi? Hãy suy ngẫm về điều này.
Việc học của ông phải tạm dừng vì chiến tranh thế giới thứ 2 nhưng ông đã biết tận dụng nó bằng cách mở sạp bán nước giải khát,bánh ngọt và trái cây . Anh đã hy vọng rằng đó là cơ hội để anh được tái hợp cùng gia đình. Hệ thống này đảm bảo rằng khi máy bay bị lạc hướng ,nó sẽ tự điều chỉnh để máy bay đến được nơi cần đến .
Họ đã quá thành công trong việc “nhận” và chính việc này đã làm cho họ tự cho mình là trung tâm nên không có hạnh phúc thực sự. Khi còn là một cậu bé, ông rất ghét đến trường học. “Những người phụ nữ khôn ngoan và có trách nhiệm không muốn bỏ phiếu”.
Tôi bị buộc tội về mọi việc, bất kể là tôi có đối đãi như thế với cô ấy hay không. Nói đến điều này tôi muốn chia sẻ với bạn điều mà tôi đã nhặt nhạnh được qua buổi hội thảo của Brian Tracy. Khi chia tay,nhiều người trong chúng ta cảm thấy mọi sự ngưng đọng trong một khoảnh khắc nào đó .
Sáng kiến cảu ông đã làm thay đổi đặc tính kinh tế và xã hội của cả thế giới và của nền công nghiệp ô tô. Chúng ta hãy tiếp tục theo dõi câu chuyện. Theo tôi, biết được tại sao ta thất bại quan trọng hơn so với việc thành công mà không biết tại sao.
6 tháng, rồi 9 tháng trôi qua, tôi vẫn chưa có việc làm. Trong cuộc đời của mỗi người phải có vài “cơn mưa” đổ xuống. Hãy hình dung xem khi cả dân làng biết được sự thật, họ đã cảm thấy xấu hổ đến mức độ nào.
Cha tôi sẽ giết tôi mất! Tuy nhiên, cũng còn một điều an ủi là lớp học được bố trí ban ngày. Nếu điều này không đúng ,chúng ta sẽ không mắc phải những lỗi lầm giống nhau hết lần này đến lần khác mà không thu được lợi ích gì từ những bài học mà những lỗi lầm đó đã dạy chúng ta . Nhưng bất cứ nơi nào bà đến, từ các túp lều cho đến các cung điện, không có một chỗ nào biết đến đau buồn và bất hạnh.
Chúng ta đánh giá người khác qua những thành tựu họ đạt được. Điều này có thể hiểu được tại sao nhiều người trong chúng ta lại bận rộn đến nỗi không có bữa ăn sáng đúng nghĩa, bận đến nỗi không có thời gian quan sát vẻ mặt của vợ, chồng hoặc con, để quan sát nguyên nhân trở thành kết quả như thế nào. Tôi đoán rằng sở dĩ sự thất bại không được nhắc đến nhiều là vì cả xã hội chúng ta đã được “lên chương trình” để tránh xa sự thất bại.