Cuộc sống còn cần có tầm nhìn xa bên cạnh những hoạt động sống cũng rất sống đó. Đây là một sự tham lam. Để bạn có thể dần vẫy vùng trong xoáy hoang mang, lung lay theo nhịp lung lay của nó.
Chào chị, em cảm ơn, đi ra. Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả. Ta còn có thể cứu sống vợ ta.
Như một con người từng trải, ông không thở phào nhẹ nhõm Dù gì thì gì, nó vẫn đem lại cảm giác an toàn và quyền lực tự chủ hơn những giấc mơ. Chỉ khi ta gặp họ, ta mới hiểu họ là ai.
Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Nhưng thực tế đã biến tôi thành một con chim nao núng trước cành cây cong. Chả phải thở than gì.
Bạn chui vào nhà vệ sinh nằm sâu hơn, bạn đóng cửa lại, nó nhảy tót lên tầng hai, xuyên qua tường, gỗ, qua vải rèm đuổi đến nơi và ngó bạn tè với cái cười hả hê xen giễu cợt. Còn phải dậy đi học sớm. Nếu tôi không nhầm thì trong đầu các chú không hiếm những ý nghĩ như thế này: Cái lũ choai choai toàn đứa mất dạy.
Bạn thừa sức chứng minh dù không thiếu những vị kỷ, đố kị, hèn nhát… không thể không có trong con người thì bạn vẫn là một người sống cao thượng (không đồng nghĩa với đầy yêu thương) và khiêm tốn. Nếu không muốn hơi tí bị nhắc: Bỏ truyện đi, ngồi vào bàn học đi con. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.
May là tôi vô tâm, không thống kê đây là lần thứ bao nhiêu. Cái đó sẽ làm chị gặp nhiều gian nan trong cái nghề này. Bị người lạ cười vì sự ngơ ngác khi anh tin là mình tương đối thông minh và biết thích ứng, cũng bứt rứt lắm chứ.
Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất. Nói hay hoặc đúng không mà thôi. Buồn là trót lợi dụng cái tiếng thiên tài để bắt mình phải vượt qua.
Về phía bác, tiếp nhận bệnh nhân tôi chuyển viện với vẻ đầy tự tin. Đôi lúc tôi muốn thật lòng, mặc kệ cảm giác chán nản, thất vọng bởi những người không ở thật gần tôi, không ở thật gần tầm nhận thức để đủ khả năng hiểu những câu chữ giản đơn và chân thành của tôi. Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội.
Sai là vô trách nhiệm. Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không. Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng.