Anh cảm thấy một nỗi sợ hãi mơ hồ. - Sid vẫn tiếp tục hào hứng chỉ cho Nott thấy những gì anh đã làm được - Đây là toàn bộ đá thừa và những nhánh cây mà tôi chặt bỏ trong vòng có hai ngày, bởi vì chác anh cũng biết là. Một cái cấy khổng lồ, già cỗi chiếm lấy tầm mát chàng khi đến nơi.
Trái với điều mà mọi người vẫn thường nghĩ, ta không ban phát sự may mắn một cách ngẫu nhiên. - Lúc đầu tôi phải vừa may vừa bán. Càng về gần mảnh đất, chàng càng ấn kiếm sâu hơn để tạo độ dốc.
Tại sao? Đơn giản là vì chàng nghĩ về những gì đã làm, những nỗ lực và công sức của mình đã bỏ ra. Vì thế hãy cứ làm điều ngươi muốn. Những chiếc lá bắt đầu xào xạc, đó là khi thần Gió cất giọng trả lời:
- Ngươi và con ngựa đen của mình đang làm gì bên hồ của ta đó? Các ngươi đã uống xong rồi. Nhưng hãy nói đi, ngươi muốn hỏi ta điều gì? Trong cuộc sống và công việc, không nhất thiết bạn phải có ngựa và kiếm, và bạn cũng không cần phải đi vào nơi rừng sâu bạt ngàn hiểm nguy.
Nhưng cuối cùng khi tôi đã có thể thực hiện được ý tưởng này thì lại không còn đủ tiền nữa. Đừng lãng phí thời gian ở đây nữa. Và anh đã tin sự bịa đặt ác ý mà Morgana truyền qua để gây nên lòng nghi kỵ thù hận.
Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh. Đang dò dẫm trong bóng đêm, bỗng anh cảm thấy con ngựa đen của mình dẫm chân lên một chỗ đất mềm, ẩm ướt, và trên cao các nhánh cây đã được chặt quang đãng. Bất thình lình, một cơn gió lạnh ập tới khiến chàng rùng mình, và một việc mà chàng không thể nào tưởng tượng đã xảy ra.
Không bao giờ là quá trễ để bạn có thể tạo ra may mắn cho chính mình. Chúng ta đã không tình cờ gặp nhau. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình.
Ta là Chúa tể của Số phận và May mắn. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ? - Dĩ nhiên rồi! Còn ai khác hơn là Sequoia nữa đây.
Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ. - Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi! Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên:
cho tới khi cơn mưa hạt giống khác đổ xuống vào năm sau. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một. - Đừng quên rằng mi đã hứa với ta rồi nhé.