Ngọc 2K

Anh nhân viên lén nhìn người mình thương liếm của quý cho cấp trên và cái kết bất ngờ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo. Nhẹ như thể bên trong đã mục ruỗng, cạn kiệt cả. Thi thoảng đáp lời vài nhân vật quen sơ sơ.

    Đúng là thân làm tội đời! Bất cứ thằng con trai nào cũng đầy máu nóng. Có lẽ tôi là thứ (từng?) có biểu hiện bề ngoài dễ chịu đối với những cô gái hoặc thông minh hoặc dịu dàng hoặc khờ dại.

    Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó. Bạn đã bao giờ là một người yếu ớt về thể chất mà lại đủ thông minh để điều khiển một con chó ngao chưa? Bạn biết cách giật dây nó và khiến nó nghe lời mình. Kẻ bất tài sẽ khóc lóc, than thở.

    Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái. Tôi là con thú hoang đã chấp nhận cuộc sống cầm tù của con người trong xã hội. Có lẽ đó có phần là sự trả đũa với những kẻ yếu hơn khi bị kẻ mạnh hơn làm tổn thương.

    Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái. Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Đoán rằng nó bên dưới tầng một vì nghe có vẻ xa xôi.

    Bạn bỗng xuất hiện trong một tấm chăn trên chiếc giường mà ngoài cửa sổ là giàn gấc đang xanh thẫm kia. Bộ ngực như trồi, như bị giật bung ra khỏi màn hình. Nó khờ như một anh nông dân khờ chứ không phải một chàng thư sinh.

    Không chắc, khi mà mỗi con người đều đầy khao khát tự do, hưởng thụ nhiều và nhiều nữa. Và khuôn mặt dường không cảm xúc. Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.

    Còn ta, ta tầm thường thôi, cứ cá nhỏ mà ta cho vào chảo rán. Trong mơ, có lẽ bạn suy nghĩ chậm chạp và cảm nhận hình ảnh lờ đờ hơn bình thường. Tưởng hay ho, lễ nghĩa nhưng thực ra chả văn minh tí nào.

    Ngọn lửa nhỏ làm tôi thấy trống không. Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ. Cái nồi inox đen sì.

    Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Và nhận ra đến giờ chỉ có mẹ mới cho tôi cái quyền hờn dỗi ấy. Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap