Đã thiệt mấy năm chưa đêm nào khoan khoái như vậy. Ông biết rằng đọc thứ sau này, có thể học được một vài điều hay. Tôi đòi thịt bò chiên đàng hoàng, ông ạ.
000 Mỹ kim và tôi nghĩ những bảo hiểm ấy thuộc về chi nhánh ở Hồng Kông, không liên quan gì tới tài sản của hãng ở Thượng Hải. Angelo Patri đã viết 13 cuốn sách và hàng ngàn bài báo về giáo dục nhi đồng. Làm sao tiêu thụ được bây giờ? Chúng tôi đã vay ngân hàng 350.
Sách bán vẫn không được thật chạy. Rất ít người tàn ác xấu xa lắm. Muốn tìm được hạnh phúc thì chúng ta phải theo cách hiệu nghiệm đó.
Ông nghĩ tới các vì tinh tú luân chuyển trên đầu, nghĩ tới vừng Thái dương cứ đúng kỳ hạn trở lại chiếu sáng miền hoang vu ở Nam cực. Hăng hái làm việc thì sẽ không thấy lo lắng và mệt nhọc nữa Trong lòng ta có Thiên đường mà cũng có Địa ngục là thế đó.
Không phải tình thế, hoàn cảnh mà con gặp đã làm con đau; chính vì con nghĩ bậy về những tình thế, hoàn cảnh ấy mà hoá đau. Tôi có dịp làm quen với Eddie Rickenbaker, một phi công trẻ tuổi. Chưa bao giờ tôi ăn lễ đó trong cảnh cô độc, cho nên năm ấy tôi thấy nó tới mà ghê.
Lần đầu họ bóp lực kế trong hoàn cảnh thông thường. Muốn đọc, bà dùng những sách in chữ thật lớn, dí sát đến mắt. Sau cùng ông lại bác sĩ khám bệnh.
Ông cụt cả hai chân, ngồi trong góc thang máy trên cái ghế có bánh xe. Khi chúng khám phá ra điều ấy thì tôi không có mặt tại phòng giấy. Tôi không theo đạo ấy.
Có lẽ tại không rao hàng rõ rằng đích xác chăng? Hay là thiếu hăng hái? Có khi ông lại quay vào tiệm đó mà nói: "Tôi trở lại không phải để cố mời ông mua xà bông đâu mà để xin ông chỉ trích tôi và khuyên tôi về cách bán hàng. Sở dĩ ông có lối văn vô cùng hấp dẫn ấy - từ trước chúng ta chưa được đọc một tác giả nào bàn về tâm lý mà vui như ông - có lẽ nhờ hoàn cảnh tạo nên. Nhiều học trò đã chăm chỉ trong mấy năm liền, như là đi lễ nhà thờ vậy.
Ba tôi bị bất đắc kỳ tử, còn má tôi thì từ bỏ nhà đi, cách đây 19 năm, tôi không được gặp, cả hai đứa em gán nhỏ má tôi dắt theo cũng biệt dạng. Kẻ ngu nào cũng biết vậy. Tôi phải làm lụng khổ nhọc mười giờ một ngày trên cánh đồng lúa và trong kho cỏ khô ở Misssouri - làm tới nỗi chỉ mong mỗi một điều là sao cho thân thể hết mỏi nhừ, hết nhức nhối mà thôi.
Schopenhauer trước kia đã nói: "Những kẻ hèn kém thấy thỏa thích vô cùng khi họ vạch ra lỗi lầm cùng những tật nhỏ của hạng người xuất chúng". Stanton, Bộ trưởng Bộ chiến tranh, một hôm bất bình, bảo ông Lincoln là "một thằng điên". Ngày nay, bà tự tin, vui vẻ và khoẻ mạnh lắm.