Chúng ta có khiếu ăn nói thì tốt, nếu không có cũng chẳng sao. Việc dùng từ chính xác phần nào thể hiện trình độ hay quan điểm của người nói đối với xã hội nói chung. Và không hiểu nổi sao người ta cứ thích hỏi lại chúng ta câu này: Chết thật, ban nãy anh nói cái gì thế?.
Đáng mến là khi đi xem bóng chày, ông luôn ngồi ở hàng ghế bình thường chứ không hiện diện ở những chỗ VIP, và chưa bao giờ người ta thấy ông bỏ về nửa chừng. Cơn bão tuyết không phải do chúng tôi gây ra. Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình.
Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi. Điệu bộ và cử chỉ thì dứt khoát và ấn tượng. Nghe nó không được thông dụng cho lắm.
Đột nhiên khi nhìn thấy ánh mắt buồn bã của Stacey và những người khác trong gian phòng, tôi biết rằng ai cũng đang chịu đựng nỗi đau như tôi. Họ không thể chờ thêm được nữa. Họ nghĩ tới gì, nói tới gì, đề cập ai, đều là những kinh nghiệm đa dạng được rút ra từ đời sống thường nhật.
Có người còn dùng những tiếng lóng và cho rằng vậy mới thời thượng, mới oai. Không may là trò đùa này lại thành công ngoài sức tưởng tượng. Buổi sáng đầu năm mới ấy, các thính giả của đài WKAT vào đã được thưởng thức một âm thanh khủng khiếp.
Tương tự, với câu hỏi thứ hai, nếu nhận được câu trả lời: Sáng nay tôi có đọc một bài báo phân tích giá vàng giảm… thì bạn có thể thoải mái kết nối đề tài giá vàng với anh ấy. Đi đâu anh ấy cũng hay muốn chụp chọt một cái gì đó. Tuy hai lần tranh cử tổng thống thất bại nhưng đã góp phần thúc giục mối quan tâm của thanh niên Mỹ đối với những phong trào tình nguyện vì lợi ích cộng đồng.
Một người New York có cái nhún vai bình tĩnh trước nhiều mối nguy hiểm trong cuộc sống. Im lặng như tờ! ngay lập tức tôi ù té chạy ra xe hơi, phải rời khỏi đây càng nhanh càng tốt. Và khi có ai đó nghỉ bệnh hay được nghỉ phép thì ngay lập tức, tôi liền tình nguyện xin gánh vác luôn phần việc của họ.
Chúng diễn ra ở những nơi đắt đỏ và người ta ào ào tới đó. Anh sẵn sàng trả lời mọi câu hỏi của tôi về cuộc sống, về công việc ca hát một cách chân thật, không chút gượng gạo hay sáo rỗng. Cảnh sát trưởng của Louisville, Kentucky, dậm chân thình thịch và nói lớn: Thế chúng ta phải làm gì bây giờ?.
Nixon còn có một tính cách thứ năm mà tôi chưa đề cập. Bài nói này thực sự giết chết ông vì nói quá dài. Dick trông thấy cảnh tượng này và phát hoảng.
Khi kể câu chuyện này Sinatra đã làm cho khán thính giả cười vỡ bụng. Sáng sớm Chủ Nhật, Burns gọi điện cho Benny: Tối nay tớ sẽ sang chở cậu. Lúc bấy giờ, thượng nghị sĩ Estes Kefauver là chủ tọa của cuộc hội thảo bàn về chính sách độc quyền và chống độc quyền.