Trách nhiệm xã hội không chỉ là một hình thức quảng bá để làm thương hiệu. Thật là một câu chuyện thú vị nữa về Watson. Không khí công ty gia đình vẫn ngự trị vào những năm tháng này.
Dĩ nhiên toàn bộ chuyện kinh doanh này là thối nát, tác giả Maney viết. Quê hương của Watson tuy tham chiến và bị tấn công ở Trân Châu Cảng, hai con trai của ông đã nhập ngũ nhưng nước Mỹ chưa bao giờ là chiến trường. Cụ thể hơn, họ nắm lấy một doanh nghiệp và tập hợp bên mình nhiều thành viên để cùng cộng hưởng lại nhằm hình thành một sức mạnh tổng lực, từ đó tạo ra nhiều giá trị hơn cho xã hội.
Nhiều nhà lãnh đạo ngày nay vẫn tin rằng, trí tuệ và ý chí cá nhân của mình thì chinh phục được khách hàng, có thể áp đặt công nghệ của mình đối với khách hàng. Ông dùng giấy lớn hoặc bảng và cây viết để giúp khán giả nhìn thấy như cách bây giờ chúng ta dùng phần mềm diễn họa PowerPoint để trình chiếu mỗi khi thuyết trình chuyên nghiệp. Thoạt đầu, người ta dễ
Tom căng thẳng nhưng không dễ chịu thua. Thị trường lao động đã khác trong cấu trúc và khả năng luân chuyển của nó. Tom Watson đã đưa IBM vượt rất xa khỏi Mỹ và châu Âu, nó có mặt trên 100 quốc gia.
Chuyện này làm giáo sư Drucker buồn cười mỗi khi nhớ lại. Điểm khác biệt với bạn bè chỉ có thể là một cơ thể gầy trơ xương, hen suyễn và gương mặt thiên thần. của người đàn ông đang diễn thuyết mủi lòng.
Phương cách của Watson là các phiếu ghi số liệu của Lake chỉ dùng được với máy của IBM một cách tư duy quen thuộc của những năm đầu thế kỷ XX. Số nhân viên đã tăng từ 400 lên gần 2. Bởi vì Gerstner là kẻ ngoại đạo đối với kinh doanh công nghệ cao.
Ông đã sửa sai điều đó. Ông nói đến đối tượng cuối cùng trong đạo lý kinh doanh của mình: Trong mắt mọi người, Watson dễ trở thành kẻ hô hào suông và kiêu ngạo.
Tới năm 1937, khoảng hơn 32. Watson bước qua cổng chính, vào văn phòng của các nhà sáng lập và không biết lý do được gọi đến đây. Tinh thần mạo hiểm của Watson đã được ghi chép ít nhất ba lần mạo hiểm trong đời quản trị của ông.
Với máy tìm trên mạng Internet ngày nay, từ khóa Mark I sẽ giúp chúng ta nhìn thấy hình ảnh của nó. Thuở đó, Watson đã hứa sốngxứng đáng với ước nguyện của cha: con có một cơhội lớn. Nhưng nếu xét trong bối cảnh doanh nghiệp hay một tổ chức chuyên môn hóa thì thuyết chơi golf của ông có nhiều cơ sở.
000 nhân viên, sau Thế chiến thứ hai, của ông được tự do lựa chọn môn thể thao mà mình yêu thích trong khu vực IBM Country Club, chứ không bị buộc phải cưỡi ngựa hay phóng ô-tô. Watson đã rất liều lĩnh trục xuất người em trai của mình Dick, lúc ấy đang nắm giữ chức trưởng phòng sản xuất và cơ khí của dự án System/360, quyết định đã làm trật hướng sự nghiệp người đàn ông trẻ tuổi và sau đó làm Tom Watson phải xấu hổ. Cha thật sự không hình dung được công việc ra sao cả.