- Tại sao nó lại là sự may mắn thật sự? Chúng khác nhau ở chỗ nào? Liệu đó có phải là mảnh đất mà Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc lên không? Nếu thực tế một chút thì ta cũng có thể nhận ra điều này là không thể. Chàng đã biết những yêu cầu cần có của một cây bốn lá và chàng đã cung cấp đầy đủ những đòi hỏi đó.
Quả đúng là mọi việc đã xảy ra như thế. Trước khi ngủ, chàng nghĩ về sự quan trọng của việc không thay đổi mục tiêu của mình vì mục tiêu của một người nào khác. Sáng sớm hôm sau khi vừa tỉnh giấc, Nott - hiệp sĩ khoác áo choàng đen - đã sẵn sàng bắt đầu cuộc tìm kiếm của mình.
Trong mấy năm qua không một ngày nào mà tôi lại không cố tìm ra cậu trong những gương mặt mà tôi nhìn thấy. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Chàng chỉ có thể mang đủ đất để phủ lên một vài mét đất nhỏ.
Tôi không bao giờ trì hoãn công việc của ngày hôm nay sang ngày hôm sau. Thần Gnome đã gần như khuất dạng trong hang đá ngầm. tất cả tài sản của mình.
- Xin ngài đừng tức giận! Có phải là ngài nói rằng chưa từng có một cây bốn lá nào mọc trong khu rừng này phải không ạ? Anh ta không muốn làm bất cứ việc gì nữa. - Ai đó? Sid bừng tỉnh.
Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước. Nott nhanh chóng mất hút trong màn đêm bỏ lại Sid đứng nhìn theo. Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà.
- Anh đúng là một Hiệp Sĩ Chân Chính mà tôi ước ao được gặp! Hãy giữ thanh kiếm này - nó sẽ giúp anh luôn có được sức mạnh và niềm tin! Và hãy giữ lại cho mình một cây bốn lá. Và Nott không thể nào chịu đựng nổi cảm giác đó. Tuy nhiên cách dễ dàng nhất để xua tan sự hoài nghi vào lúc đó là hãy tự nhủ rằng: "Điều đó là không đúng.
Có lẽ là cả hai đều đúng. - Tôi đoán cậu nghĩ rằng đây chỉ là một câu chuyện vớ vẩn. - Chắc cậu còn nhớ cái ngày mà gia đình tôi dọn đi lúc chúng ta mới lên mười.
- Làm thế quái nào mà ai cũng hỏi ta về cái cây bốn lá vớ vẩn nào đó nhỉ? Ta vừa mới nói với một hiệp sĩ đến cách đây mấy phút là: chưa-bao-giờ-có-một-cái-cây-bốn-lá-nào-mọc-ở-khu-rừng-này-hết. Vì thế ta luôn phải đảm bảo rằng những bông hoa ly kia được ngủ vào ban ngày để chúng có thể ca hát vào ban đêm. - Thế thì trong trường hợp này - chàng mừng rỡ đề nghị - tôi có thể giúp bà và bà có thể giúp tôi.
- Tôi đã nhận ra ngay đôi mắt xanh của cậu, Jim ạ - Max xúc động. Sau khi bồi hồi nhớ lại và cùng nhau hàn huyên những kỷ niệm thời thơ ấu được một hồi lâu, Max nói: May mắn sẽ đến với bạn - chắc chắn - và không chỉ một lần.