Qua các thành công của mình, Alex Rovira và Fernando Trías de Bes đã cùng viết Good Luck để chia sẻ với mọi người. Thời gian trôi qua thật chậm. sự bất hạnh triền miên.
- Nó cần nhiều ánh sáng cũng như là bóng râm vậy. "Thật là một thứ bụi bặm nhớp nháp, khó chịu!" - mọi người càu nhàu. Suốt ngày dài, chàng đi hỏi thăm rất nhiều sinh vật kỳ lạ trong khu rừng xem ông ta sống ở đâu.
Anh quay đầu lại định bỏ đi vì nghĩ rằng nữ hoàng Sequoia không muốn trả lời. Một không khí im lặng bao trùm cả khu vườn, không ai nói với ai lời nào. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.
Chàng đến được vùng đất đó khi bầu trời đang le lói những tia nắng cuối cùng. Nott phóng ngựa như điên suốt đêm thứ bảy về hướng khu rừng hoàng gia để kịp nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ trước Merlin. Chẳng có một cây bốn lá nào mọc được ở đây cả.
Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra. Nước chỉ có đổ xuống hay chảy vào ta mà thôi. - Cậu nghĩ thế thật sao? Có thật cậu chỉ đơn giản nghĩ là tôi đã quá may mắn phải không?
Chàng không chắc chắn là ánh sáng sẽ rọi vào đâu và cũng không muốn mạo hiểm nên quyết định lần lượt leo lên mười hai cái cây lớn quanh đó và dùng kiếm chặt bớt các nhánh cây. Chàng căng người quan sát. Anh muốn có thêm một người nữa khẳng định những gì mà anh đã biết: rằng không có một cây bốn lá nào mọc được trong khu rừng này cả, rằng anh ta là một người không may mắn.
Người ta thường nói: "Còn nước - còn tát. Với tài năng của mình, cha tôi ngày càng khuếch trương nhà máy đó lên. Một thoáng suy nghĩ.
Ta đã sống trong không rừng này hơn một trăm năm mươi năm và chưa có ai từng hỏi ta một câu hỏi ngu ngốc đến thế. - Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình. Tìm một cây kim dưới bể xem chừng còn dễ hơn gấp ngàn lần.
- Cảm ơn Người đã trả lời con. Thế là cha tôi được thừa hưởng toàn bộ gia tài của ông chú để lại. Mười tuổi, tôi đã bắt đầu phải đi làm kiếm tiền phụ giúp gia đình, đúng ngay cái hồi mà nhà cậu biến mất một cách bí ẩn.
Thật ra, Sequoia không định trả lời thêm một câu hỏi xấc xược của một gã hiệp sĩ kiêu căng nào khác nữa, thế nhưng qua lời nói và điệu bộ của Sid, bà thấy chàng không phải là một hiệp sĩ loại đó. Chỉ còn ba ngày nữa mà thôi. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó.