Tommy Watson là tên thuở bé của nhà công nghiệp tiên phong của nước Mỹ. Tôi nên làm gì? đó là câu hỏi ông dành cho tất cả cấp dưới có mặt trong khán phòng. Điều này không chỉ có nghĩa là nhà giàu thì cần và nên chia sẻ với cộng đồng mà còn cho thấy vai trò của doanh nghiệp, của nhà kinh doanh có một vị trí quan trọng tạo thành cộng đồng.
Những vĩ nhân làm nên những chiến công hiển hách mới cuốn hút tâm hồn và ý chí của ông. Suốt những năm tháng đầu tiên gầy dựng CTR thống nhất, Watson nỗ lực không mệt mỏi để một nhúm 400 nhân viên của mình hiểu rằng tổ chức của bạn có giá trị gì, trước khi biết tổ chức của bạn làm cái gì. Như vậy, Watson đã đi từ chỗ định nghĩa lãnh đạo từ từ tiến đến chỗ định nghĩa doanh nghiệp.
Ngày nay, với nhiều công ty, chuyện ăn mặc của nhân viên là một vấn đề chuyên nghiệp. Một vị CEO đủ sức trong trường hợp này có nghĩa phải là một nhà chuyên nghiệp am tường cách vận hành một tập đoàn có mặt trên Năm 1935, Watson tuyển dụng 25 sinh viên nữ đã tốt nghiệp trường cao đẳng.
Quan điểm của ông với tấm huân chương ngớ ngẩn giờ đây đã rõ. Kiến thức về (giá trị) tổ chức trước, sau đó mới là kỹ năng mới. Các sách giáo khoa sơ cấp nhất giải thích rằng, nước Mỹ đã tận dụng cơ hội nằm ngoài khu vực chiến tranh thế giới lần hai.
Triết lý của Watson đã trở lại. Ngày nay, trong lễ vinh danh của Nokia,ngài chủ tịch cũng sẽ đích thân trao giải cho nhânviên của mình. Và đây chính là con đường hướng IBM đến thành công.
1924, Watson nộp đơn đăng ký cái tên International Business Machines. Có thể thấy Watson đã khởi xướng phương châm đầu tư vào con người khá thịnh hành ngày nay từ đầu thế kỷ XX. Có lẽ vì thế mà nhiều nhà nghiên cứu cho rằng Watson không nhìn thấy tiềm năng của máy tính điện tử.
Đó không phải là một kỹ thuật quản lý kinh tế khôn ngoan vì ông suýt bị sa thải với quyết định làm tụt dốc doanh thu này. Thế hệ kỹ sư cùng thời của Watson vẫn miệt mài với những nghiên cứu và sáng chế dựa trên công nghệ nhớ dữ liệu bằng thẻ đục lỗ. Nhưng khi phái Phillips đến Harvard, Watson đã muốn mở rộng mối quan hệ với một trường đại học lớn nhất thế giới.
Năm đó Watson 17 tuổi, tức 1891, và lần đầu tiên biết đến một thành phố. Các điều kiện chín muồi. ông luôn nhìn lại để học hỏi từ đó.
Và người ta còn phát hiện thêm, nó quan trọng với cả cá nhân. Ít nhất hai tháng một lần Watson sẽ đến đây, ông sẽ chào hỏi những đứa bé trong nhà ăn, chào những người chơi bowl- ing. Ông đi từ chỗ cho nhân viên của mình thấy họ là quan trọng và giúp họ nhận ra vị trí quan trọng của khách hàng.
General Electric có một liên doanh tại Đức. Nhưng tài liệu không nhắc gì đến tấm huy chương. Thành công của ông trong việc quảng bá mô hình tập lái máy bay ngay dưới mặt đất đã kiếm cho ông vị trí sĩ quan hậu cần và phi công cho Thiếu tướng Follett Bradley, lực lượng không quân của Tổng cục thanh tra.